Sau khi biết được bọn họ đã an toàn, Tú Vy mới thấy nhẹ nhàng chuyển ánh mắt sang Hoành Khởi Phong.
Làn môi nhếch nhẹ, đôi mắt tĩnh lặng đến đáng sợ.
"Đã đến lúc ông phải chịu quả báo rồi"
Hắn ta, ngày càng hứng thú với con gái của địch thủ. Người mà hắn không bao giờ giết được, vỗ tay tán thưởng theo cách giễu cợt.
"Bộp...bộp...hay lắm, xem ra mày quá khinh thường Hoành Khởi Phong, này rồi. Mày tưởng chỉ tổ chức cỏn con này, mà có thể giết được tao sao"
Nụ cười trên môi vừa vụt tắt, từ dưới nền nhà phóng lên hàng chục tên sát thủ lưu vong chui lên. Chúng đến từ các tổ chức hắc đạo.
Đã là sát thủ lưu vong, đương nhiên rất tàn độc. Ra tay nhanh gọn tàn sát đối thủ một cách tàn nhẫn nhất.
Tổ chức Hắc Nhi, cũng là tổ chức có nguy cơ cản trở con đường, làm bá chủ thế giới của Hoàn Khởi Phong. Nhân hôm nay, tập hợp đủ lực lượng xóa sổ cho sạch đường.
Trước những đối thủ đáng gờm, Tú Vy chẳng mảy may lo lắng, thản nhiên ngồi xuống ghế.
Thuộc hạ của cô cũng đứng đằng sau thành hai hàng ngang. Đến thời khắc chiến đấu, cô không quên thưởng cho mình một ly rượu, thuộc hạ đã mang theo.
Vừa cầm ly rượu vang đỏ, đưa lên môi nhấp nhẹ. Nhìn bộ mặt khó hiểu của Hoàng Khởi Phong, ngẩn cao mặt, trầm giọng.
"Ngạc nhiên lắm chứ gì? Chắc ông không ngờ, tôi lại uống rượu trong thế bị động như thế này phải không? Tôi chỉ đang chuẩn bị tinh thần, thưởng thức vở kịch song hổ tranh đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854794/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.