Vừa nói dứt câu, nụ cười dịu dàng vụt tắt phóng ánh mắt hình viên đạn nhìn về phía người đàn ông, tự xưng là cha mình.
Đôi mắt tràn đầy căm hận nhưng cố kìm nén, đứng lên, thả lỏng cơ mặt, tay khoanh trước ngực chép miệng.
"Chà...chà...tôi không ngờ cha tôi cũng biết phân thân cơ đấy, đến lúc lột mặt nạ ra rồi Hoành Khởi Phong"
"Hoành Khởi Phong? Không phải ông ta là Lý Vệ Quân chẳng lẽ em không nhận ra cha mình sao?"
Tuy hắn không biết tại sao Hoành Khởi Phong lại ở đây, nhưng hắn biết rất rõ mặt của Lý Vệ Quân không thể nhầm được.
Có phải tai nạn làm cô mất trí nhớ, không đúng, cô vẫn còn nhớ hắn mà, từ khi cô xuất hiện vô số câu hỏi hiện hữu trong đầu.
Tại sao cô vẫn còn sống, chính hắn đã nhìn thấy cô không còn thở nữa. Nhịp tim cũng không còn đập nhưng cô vẫn còn sống và cư xử rất lạ.
Tú Vy thấy sự xuất hiện đột ngột của mình, có hơi phi ảo một chút làm hắn thấy khó hiểu cũng bình thường, thôi đành phải giải thích.
"Anh quên thế giới ngầm được cai trị bởi bốn đế quốc sao? Chắc anh không biết đế quốc của Hoành Khởi Phong nổi danh với biệt hiệu chuyên gia copy diện mạo?"
Nghe cô nói hắn mới nhớ tới, nhưng đế quốc Hoành Vương đã bị tiêu diệt, sao lại xuất hiện ở đây được chứ, hắn tiếp tục hỏi.
"Không thể nào được, không phải chúng bị thanh trừng rồi sao?"
"Để em kể anh nghe..."
Mọi chuyện đều xuất phát từ lòng tốt của cha hắn và cha của Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854793/chuong-149.html