" Hắt xì...sao cảm thấy ấm lòng dữ vậy ta"
Cô lắc lắc chiếc mũi cao của mình cho đỡ ngứa. Có một cảm giác lạ lướt qua trái tim trống rỗng chưa có ai lọt vào của cô. Tú Vy cảm thấy hơi choáng ngợp dừng xe lại hít một hơi thật sâu nắm lấy lòng ngực của mình, cô bị bệnh hen suyễn đã một năm nay lại tái phát. Hai tay run rẩy lấy thuốc trong ngăn kéo ra mở nhanh nắp thuốc rót ra lòng bàn tay rơi vãi xuống xe run rẩy đưa lên miệng uống hết tất cả số thuốc trên tay không cần đến nước. Sau khi uống thuốc xong cô cảm thấy đỡ hơn dựa vào ghế nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Một lát sau cơ thể đã khỏe lại tiếp tục di chuyển đến công ty. Mấy tháng nay cơn hen suyễn của cô đã không còn tái phát nữa nhưng hôm nay lại tái phát làm cho cô không khỏi lo lắng. Nhưng tính cô là vậy không bao giờ lo lắng chuyện gì quá lâu luôn lạc quan tìm niềm vui cho mình. Cô vừa lái xe vừa nghe những câu chuyện hài để quên đi nỗi lo lắng. Chiếc xe từ từ dừng lại trước công ty, cô bước xuống như một vị thần hất nhẹ mái tóc đỏ rượu vang ra sau, nhìn về phía cánh cửa đóng cửa xe lại hít thở không khí trong lành.
- Khụ...khụ...sáng sớm mà không khí đã bị ô nhiễm rồi...
Cô ho vài cái phủi phủi xung quanh mình vội đi vào trong công ty không khí trong lành hẳn vì có hệ thống lọc không khí do cô phát minh ra có mùi hoa thoang thoảng như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854702/chuong-58.html