Căn phòng làm việc của Tú Vy cũng giống như mọi khi vẫn bình dị và yên ắng nhưng người bên trong không yên ắng chút nào. Tú Vy ngồi trên chiếc ghế làm việc dựa lưng vào mồ hôi chảy đầm đìa cả người ủ rũ( Chắc không khí trong phòng nồng nàn nóng bức lắm). Cô rên rỉ tay nắm chặt thành ghế sự đau đớn đã chiếm hữu hết gương mặt mạnh mẽ.
- Ưm...ưm...anh nhẹ nhàng thôi...
Cô cắn nữa môi nghiến răng tha thiết van xin liên tục cựa quậy, hắn ở dưới chân cô vẫn hí hoáy khiến cô không chịu nổi la lên một tiếng cả người co rúm lại.
- A...ưm...thật ra anh có kĩ năng không vậy...đau chết đi được...
- Tôi đã nói cô rồi đừng cựa quậy để tôi hành sự, nếu không thì tôi không đảm bảo cô còn sức lực để la nữa đâu.
Hắn ngước mặt đầm đìa mồ hôi hơi thở dốc nhìn cô nhẹ nhàng trả lời. Cô không còn chút sức lực nào để cãi nhau với hắn nữa ngoan ngoãn ngồi yên hai tay vẫn nắm chặt vào thành ghế, nhưng cô nhìn thấy những hành động của hắn không thể không góp ý được.
-Ưm...phù.. Anh có thể dùng hết bàn tay được không? Cứ một ngón chừng nào mới xong?(rên rỉ)
- Tôi chỉ sợ cô đau đến ngất xỉu thì sao, chứ tôi làm mấy ngón mà chả được...( vẫn làm tiếp công việc của mình)
- Tôi chịu đựng được, anh cứ làm hết cả hai bàn tay, chứ một ngón tôi thấy nhột quá...
Hắn dùng hai bàn tay bóp mạnh khiến cô chịu không nổi những giọt nước mắt rơi xuống vì đau, hắn thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-dung-tron-nua/1854703/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.