Hoàng Ân tiếp tục chở Nhã Trúc đi dọc theo con đường 3/2, nơi tập trung rất nhiều tiệm cho thuê đồ cưới. Nhã Trúc ban đầu bất ngờ, sau dần cảm thấy không vui vì bị áp đặt. Cô xoay nhìn Hoàng Ân.
- Mình kiếm chỗ nào ngồi nói chuyện đi.
- Được.
Hoàng Ân cho xe rẽ vào đường Cách Mạng Tháng Tám, quẹo vào quán cà phê Sông Mê trên đường Hòa Hưng. Nhã Trúc tự mở cửa xuống xe, đi vô trong đầy bực bội. Hoàng Ân theo sau hơi cau mày khó hiểu. Họ lựa một chiếc bàn riêng biệt ngồi. Bàn đặt giữa hồ nước, trên tấm kính cường lực, nên ngồi ở đây y như ngồi trên mặt nước. Nhã Trúc dù đang bực mình, nhưng cũng phần nào dịu lại, cô ngồi trên ghế mà cứ ngó xuống chân, nhìn đàn cá lội khá vui mắt. Hoàng Ân đẩy ly sữa tươi trân châu đường đen về phía Nhã Trúc:
- Em uống đi. Tan đá không ngon.
Nhã Trúc kéo ly về phía mình, cầm ống hút quậy quậy sữa, hút thử. Oh, ngon hơn cô tưởng. Ở Mỹ không có những loại thức uống pha chế như thế này, lần đầu tiên Nhã Trúc uống, công nhận ghiền thật. Nhoẻn miệng cười gật gù, cứ hút rồi nhai, quên luôn chuyện muốn nói với ai kia. Hoàng Ân lên tiếng:
- Em đói chưa. Mình đi ăn rồi đi tìm tiệm thuê áo cưới nhé. Nếu em muốn kỉ niệm thì mình sẽ tìm nhà thiết kế may.
Hoàng Ân nói nên Nhã Trúc mới nhớ, cô đẩy ly trà sữa qua một bên, nhìn Hoàng Ân thở hắt ra, rất nghiêm túc nói với anh.
- Anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-cho-anh-xin-loi/112210/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.