Sau hai tháng, đám cưới hoành tráng diễn ra tại khách sạn 5 sao ở trung tâm thành phố. Gia đình Nhã Trúc mới di dân về nên cũng ít bạn bè, đa số là khách của làm ăn của ông Hoàng Anh và Hoàng Ân. Buổi sáng đám hỏi, chiều đám cưới. Nhã Trúc cứ đứng và di chuyển liên tục trên đôi giày cao gót nên chân mỏi nhừ. Tiệc tan cũng gần 10 giờ. Hai bên người lớn về hết, riêng hai vợ chồng ở lại tiếp bạn của Hoàng Ân. Họ ngồi trò chuyện rôm rả, giống như anh đang đãi tiệc từ giã đời độc thân. Nhã Trúc mệt và đói lắm, nhưng ráng nhe răng tiếp bạn với chồng. Hoàng Ân hôm nay rất vui, anh nhìn vợ rất nhu tình, múc cho Nhã Trúc chén súp cua, mỉm cười ôn nhu
- Vợ ăn đi, sáng giờ chắc đói rồi. Ngoan, chờ chồng thêm chút nữa nhé!
Hoàng Ân tiếp tục gắp tôm bỏ lên dĩa, dùng khăn ướt lau tay rồi lột cho Nhã Trúc. Trước mặt mọi người, Hoàng Ân luôn là người đàn ông ga lăng, lịch thiệp và là người chồng tốt. Bạn bè anh ăn uống đến 11 giờ đêm thì tan tiệc. Họ muốn rủ anh đi tăng 3, nhưng Hoàng Ân thấy Nhã Trúc thấm mệt nên nhẹ nhàng từ chối, dù bạn nói khích thế nào, anh cũng chỉ nhoẻn miệng cười. Hai vợ chồng về nhà cũng 12 giờ đêm, ba mẹ chồng đã đi ngủ hết. Nhã Trúc thay ra áo cô dâu lùm xùm, cô lê tấm thân mệt mỏi về nhà, ngồi phịch lên ghế sofa. Hai tay xoa bóp đôi bàn chân sưng đỏ mỏi nhừ, Nhã Trúc mệt muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-cho-anh-xin-loi/112211/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.