Có những khi Tô Nhạc làmột người vô cùng rộng lượng, có những khi cô lại là một người đặc biệt nhỏnhen, ví dụ như hiện tại. Khi đồng hồ đeo tay, giày, thậm chí cả chiếc vòngtrên cổ tay mình đều bị người ta soi mói, so sánh đắt rẻ, nụ cười trên mặt TôNhạc cuối cùng cũng biến mất.
“Tôi nói mấy cô gái trẻnhư các cô ấy, rất thích mua bừa những thứ rẻ tiền, không để ý đến đẳng cấp,những thứ rẻ tiền đúng là không ra gì.” Người phụ nữ vẫn đang khoe khoang, cóvẻ như không khoác lác thì bà ta không chịu được.
Tô Nhạc cầm cốc trà xanhlên, cúi thấp tầm mắt, trong lòng đang nghĩ mình có nên ra ngoài đi dạo mộtvòng hay không, nếu biết trước sẽ gặp người như thế này thì đánh chết cô cũngkhông ở đây. Ở cùng người thế này, ngoại trừ thử thách tính rộng lượng còn làthử thách hành động của bản thân nữa, môi cô càng lúc càng cười không nổi rồi.
Lúc này, cửa đột nhiên bịmở ra, Ngụy Sở ăn mặc chỉnh chu đẩy cửa bước vào, ánh mắt đảo qua người phụ nữvừa nãy còn đang lải nhải hiện giờ đã im miệng, anh cười cười đi tới bên cạnhTô Nhạc nói: “Tô Nhạc, sao em lại ngồi đây?” Nói xong, anh xoay người nói vớiTrần Húc: “Trần Húc, cậu đưa Tô Nhạc tới phòng làm việc của tôi nghỉ ngơi, nóilâu như vậy chắc cô ấy cũng mệt rồi.” Sau đó anh dịu dàng vỗ vai Tô Nhạc, cửchỉ giống như quan hệ giữa hai người vô cùng thân mật.
Người phụ nữ nhiều chuyệnbiến sắc, trong lòng run lên, cô gái trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-chao-em/2498548/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.