Yên lặng.
Vô cùng yên lặng.
Thậm chí Ngụy Sở còn cóthể cảm giác được trong nụ cười của Tô Nhạc có ý tứ gì đó khác, anh lập tứctính toán xác suất thành công rất nhanh trong đầu, kiên định mở miệng: “Nếu anhnói anh thích em, em sẽ cảm thấy thế nào?”
Tô Nhạc nhìn Ngụy Sở từtrên xuống dưới, cô không nhìn ra vẻ mặt mỉm cười của Ngụy Sở rốt cuộc có ý gì,cô thành thật nói: “Số của em thật khổ, người đàn ông tốt như vậy, không biếtcó bao nhiêu cô gái thích.”
Ngụy Sở lập tức hiểu ra ýtứ trong câu nói của Tô Nhạc, anh vội nói: “Nếu anh không dây dưa với những côgái khác, cũng không để bất cứ ai đến gần mình thì sao?”
Giọng điệu của Ngụy Sởdường như rất nghiêm túc, nhưng vẻ mặt anh lại có vẻ như đang nói đùa, bàn tayôm thú bông của Tô Nhạc nắm thật chặt, ngón tay chọc vào tận trong bụng chúng:“Đàn anh, trêu đùa đàn em là không phúc hậu đâu.”
“Đàn em đừng nhỏ mọn nhưvậy chứ.” Ngụy Sở cong khóe miệng thở dài: “Nhưng nếu đàn em thật sự không đểý, anh cũng có thể làm bạn trai em.”
“Vậy thật sự xin lỗi.” TôNhạc thở dài: “Anh vượt quá tiêu chuẩn kén chồng của em, em rất áp lực, cảm ơný tốt của anh.”
“Vậy đúng là đáng tiếc.”Nét mặt Ngụy Sở không biểu hiện gì, trong lòng lại tràn đầy thất vọng, nhưngthấy Tô Nhạc như thế này, hiển nhiên là có thiện cảm với mình, coi như cáchmạng cũng đã thành công một phần. “Thiên lý chi hành thủyvu túc hạ*”, thời gian tới anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-chao-em/2498546/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.