Tề Bạch Mai trợn trắng mắt: “Nếu tớ thật sự gặp anh ấy, tớ đây mới không lo lắng đâu!”
Cô ấy vừa mới dứt lời, đột nhiên có người đến gõ cửa phòng bao, Tề Bạch Mai đứng lên.
Kết quả, Vân Yến đẩy cửa ra bước vào: “Hai người các cậu tới sớm như vậy à?”
Lâm Kim Thư trực tiếp cười lên tiếng, Tề Bạch Mai xấu hổ họ khan một tiếng: “Tớ muốn gặp Cẩm Sương sớm hơn một chút!”
Cô ấy đã biết chuyện Bạch Cẩm Sương mất trí nhớ chọn lọc, cô ấy có thể lý giải. Chuyện năm đó sự tổn thương đối với Bạch Cẩm Sương quá lớn, chẳng qua, nghĩ đến chuyện Bạch Cẩm Sương khả năng không nhớ đến mình, trong lòng liền có chút mất mát.
Nhưng Lâm Kim Thư cũng nói rồi, bản thân mình cùng Tần Vô Đoan, nói không chừng, Bạch Cẩm Sương còn nhớ rõ nàng, điều này không khỏi làm Tề Bạch Mai có chút lo lắng.
Bạch Cẩm Sương đối Tề Bạch Mai mà nói, không hề giống những người khác, dù sao thì, năm đó nhà họ Tề tới thành phố Trà Giang, bị người ta nói là nhà giàu mới nổi, cùng nhà họ Tăng đính hôn. Kết quả, cô ấy còn bị cắm sừng.
Bạch Cẩm Sương ở trước mặt nhiều người trong quán cà phê như vậy, đối mặt cùng Tăng Vỹ và tiểu tam Nguyên Hòa Hạ, vì mình mà lấy lại công đạo, cũng là cô ấy, người bạn đầu tiên của cô. Đối với cô ấy nó mang ý nghĩa phi phàm.
Cho nên, sau khi nghe thấy Bạch Cẩm Sương trở về, cô ấy liền sử dụng tốc độ nhanh nhất để đến.
Cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166362/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.