Cảnh Đa Nhiên bẹp bẹp cái miệng nhỏ, âm thanh trong trẻo vang lên: “Bông Vải, em dẫn anh đi chơi!”
Tần Minh Huyền nhìn cô bé một cái, gật gật đầu, đi hướng về phía có trò chơi.
Dù sao thì góc trò chơi ở trong phòng bao, nhìn thấy Bông Vải ở ngay dưới tầm mắt mình, Bạch Cẩm Sương cũng không có ý kiến gì.
Lâm Kim Thư đột nhiên mở miệng nói: “Cẩm Sương, cậu không thể ăn hải sản, chúng tớ đã đặt món ăn Tứ Xuyên ở tầng một này rồi, cậu muốn ăn món gì?”
Bạch Cẩm Sương không nghĩ tới, các cô ấy quả thực rất hiểu mình, cư nhiên đến cả chuyện cô dị ứng hải sản cũng biết, hơn nữa, biết cũng chẳng có gì lạ, chủ yếu là quan tâm, điều này liền khiến cho Bạch Cẩm Sương rất cảm động.
Cô gật gật đầu: "Không có việc gì, các cậu cứ chọn đi, tớ không kén ăn!”
Lâm Kim Thư cười nói: “Mọi người cùng nhau gọi!”
Mấy người gọi đồ ăn xong, lúc này mới bắt đầu nói chuyện phiếm.
Bạch Cẩm Sương biết, bữa cơm ngày hôm nay, chủ yếu là bởi vì mình đã trở về thành phố Trà Giang, tuy rằng cô đã quên hết những chuyện trước kia, nhưng mục đích chủ yếu cũng là mời cô đến ăn cơm.
Cô liền chủ động mở miệng: “Mối quan hệ của tớ với ba người các cậu rất tốt, đúng không?”
Lâm Kim Thư sửng sốt: “Chuyện này. Trước kia mối quan hệ giữa cậu và chúng tớ đều khá tốt, chúng ta thường xuyên cùng Bạch Mai đi ra ngoài chơi, nhưng mà trước kia tớ và Vân Yến không quen thân lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166363/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.