Khương Quý Nhi đã quen biết Cảnh Hạo Đông nhiêu năm, biết rằng từ trước đến nay anh ta luôn ăn nói khéo léo, có tình nghĩa, coi tình cảm có thể chơi thì chơi, không chơi được thì cách xa anh ta một chút. Nhưng cho dù là như vậy, Khương Quý Nhi vẫn không khỏi đem lòng yêu thích người đàn ông trăng hoa này.
Chính vì cô ta hiểu biết anh ta, yêu anh ta nên cô ta càng biết rõ hơn rằng khi Cảnh Hạo Đông càng không tức giận thì tức là chuyện này càng có tính nghiêm trọng. Cô ta sợ hãi co rụt hai vai lại: "Hạo Đông, em... em không cố ý làm cô ta khó xử. Cô ta... cô ta đụng phải em không xin lỗi mà còn mắng em, nếu anh không tin thì cứ hỏi Khả Như!"
Nghiêm Khả Như lập tức gật đầu: "Đúng vậy, cô ta đụng phải Quý Nhi, mắng bọn em có bệnh còn măng bọn em là chó. Thật sự là quá đáng. Nếu không, Quý Nhi cũng không thể cho người mời cô ta vào phòng bao được!"
Nghe được những lời này, Bạch Cẩm Sương tức giận không nghe thêm được nữa: "Các người nói hành động đó là mời à? Các người là gọi cho bảo vệ kéo cô ấy vào thì có!"
Nghiêm Khả Như nhìn thoáng qua Bạch Cẩm Sương, ngay lập tức cúi đầu xuống.
Nhìn thấy hành động đánh người của Bạch Cẩm Sương vừa rồi, cô ta vẫn còn rất sợ hãi. Cảnh Hạo Đông lảng nghe bọn họ nói một cách vô cảm, sau đó mở miệng nói: "Ai đã tát vào mặt Lâm Kim Thư?"
Nghiêm Khả Như vô thức nhìn về phía Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166155/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.