Lâm Kim Thư là một hacker, trong thế giới mạng, cô ấy là vua, nhưng cô ấy không thể so với Bạch Cẩm Sương. Cô ấy không thể đánh nhau, là một người phụ nữ yếu đuối với thân hình tiêu chuẩn. Không hiểu ra sao bị Khương Quý Nhi tát một bạt tai, lại còn bị mắc kẹt ở đây khiến cô ấy vừa phẫn nộ vừa oan ức.
Nhưng mà, cô ấy không phải người nói nhiều, thoạt nhìn trông giống như một người câm điếc bị chặn lại, vừa lạnh nhạt vừa đáng thương.
Cùng lúc đó, trong phòng bao. Bạch Cẩm Sương nhìn chằm chằm vào điện thoại, nhíu mày: "Sao Lâm Kim Thư còn chưa vào? Vừa rồi cô ấy nói với tôi là cô ấy xuống xe rồi mài!"
Vẻ mặt của Cảnh Hạo Đông có chút căng thẳng: "Nếu không thì, cô gọi lại cho cô ấy xem sao!"
Bạch Cẩm Sương nhíu mày: "Hay là các người ngồi đây đi, tôi ra ngoài xem một chút!"
Cảnh Hạo Đông cực kỳ muốn nhìn thấy Lâm Kim Thư, vội nói: "Vậy chúng ta đi cùng nhau đi, dù sao chúng ta cũng đã ăn xong rồi, ra ngoài đợi Kim Thư ở đại sảnh, rồi cùng nhau đi đến Quân Mạch!" Bạch Cẩm Sương gật đầu, không phản đối, cả ba người cùng đứng dậy và rời đi.
Chẳng mấy chốc, Khương Quý Nhi đã yêu cầu quản lý gọi nhân viên bảo vệ đến.
Cô ta lạnh lùng nói: "Ðem người phụ nữ này đến phòng bao trống bên cạnh đi!"
Người quản lý có chút khó xử: "Cô chủ, đây là khách à?"
Khương Quý Nhi làm mặt lạnh nói: "Cô ta là kẻ thù của tôi, sao nào? Có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166154/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.