"Vương thiếu gia. Bây giờ em mới biết anh xấu xa đến vậy đấy."
Chiêu Thần nhìn anh, nói rồi đứng dậy đi lấy quần áo ở tủ. Cô phải đến viện nghiên cứu, cùng Tiêu Đình điều tra thêm manh mối về Nhục Chi Độc. Gần đây xảy ra một vài chuyện, khiến cho việc điều tra của cô trở nên chậm trễ. Cô muốn nhanh chóng tìm ra cách giải, trị dứt điểm cho anh, cũng đồng thời loại bỏ âm mưu xấu xa của lão Vương.
Lúc chuẩn bị vào nhà tắm, cô bị anh giữ lại, ôm cứng ngắt trong tay mình.
"Lọ thuốc lần trước em đưa, anh dùng rất tốt. Cảm ơn em."
Sắc mặt Chiêu Thần có chút thay đổi. Đang yên đang lành anh lại nhắc đến chuyện thuốc dẫn, khiến cô thấy trong lòng có chút bất an, cứ như sợ anh phát hiện chuyện gì. Cố nén sự đa nghi của mình, cô nắm lấy cánh tay đang đặt ở ngang eo, vuốt ve mềm mại. Vương Tư Ngôn thấy cô không nói gì, mới hỏi thêm.
"Em lấy ở đâu ra vậy?"
Khoé môi Chiêu Thần giật lên vài cái, cô bị anh xoay người lại nhìn trực tiếp. Đối diện với ánh mắt này, cô biết mình không đủ bản lĩnh để nói dối, nhưng vẫn mạo hiểm một lần. Cô cười thật tươi, đưa hai tay lên xoa xoa gò má của anh.
"Em đã bảo rồi mà? Là do em điều chế. Trước khi đến đây em đã dặn dò anh còn gì?"
Vương Tư Ngôn đảo tròng mắt, thấy được sự nhút nhát trong ánh mắt cũng như lời nói của Chiêu Thần. Tim anh đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543198/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.