Sau khi ăn xong, Chiêu Thần giữ đúng lời mà mình đã nói, khau Tiêu Đình bữa ăn này rồi đứng dậy rời khỏi quán trước. Cô sang bên đường lấy túi xách, cũng vừa lúc gặp Vương Tư Ngôn đang đợi cách đó không xa. Anh đứng tựa lưng vào một chiếc xe Maserati màu đen, khiến cô thấy có chút là lạ.
"Đây là xe ai vậy?"
Anh rời lưng khỏi xe, nhìn cô cười nhẹ.
"Xe của anh."
Sau khi đưa Chiêu Thần đến khách sạn, anh đã dẫn cô đi thẳng lên phòng, là một căn phòng dành cho hai người, đích thị là nó. Cô còn nhớ trước đây đi chơi cùng anh ở ngoài biển, cô đã phải dùng kế tính toán lắm mới được nằm cùng phòng với anh. Đẩy cửa bước vào, không gian phòng ở tầng cao khiến cô vô cùng thích thú, nhìn ra bên ngoài có thể thấy cả một thành phố Giang Nam hoa lệ thu nhỏ.
Cô đặt túi xách bên bàn ở gần cửa, quay lưng lại nhìn anh.
"Ở đây đẹp thật. Ưm..."
Còn chưa nói hết, môi của cô đã bị Vương Tư Ngôn chặn đứng. Anh đưa tay mình ra sau khoá cửa, chân bước đến hôn cô một cách dồn dập và vội vã, không chừa cho cô đường lui. Chiêu Thần theo bản năng mà lùi lại, nhưng càng như vậy chỉ càng khiến anh có cơ hội dữ dội hơn trước. Anh giữ lấy eo cô, kéo cô áp sát về mình rồi hôn rất sâu. Nụ hôn này khiến cô bị một phen kinh ngạc, sau đó thì lâng lâng không nhớ rõ thứ gì. Môi anh mát lạnh, môi cô ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543200/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.