"Vi Vũ vẫn chưa về sao?"
Lạc Kỳ thu dọn quần áo ở bệnh viện xong, lúc về nhà đã quá giờ trưa. Trong nhà không có ai, ngoài cô và Hạ Duy vừa mới từ cửa bước vào. Anh ta nhìn xung quanh một lượt, cũng khó mà lí giải được giờ giấc làm việc của Vi Vũ. Thường thì anh làm việc lúc 7 giờ, đến trưa khoảng 11h30 sẽ lái xe về nhà để ăn trưa. Nhưng hiện tại bây giờ đã là 1 giờ chiều, Vi Vũ vẫn chưa thấy đâu, cũng không một cuộc gọi điện thoại thông báo.
Hạ Duy có vẻ khó xử, anh ta ngầm hiểu rằng anh vẫn còn để tâm đến chuyện Vương Dịch Đình, lại thêm gần đây xảy ra quá nhiều việc khiến anh áp lực. Anh ta im lặng một lúc, mới tìm một cái cớ nói qua loa.
"Chắc là có việc chưa giải quyết xong."
Lạc Kỳ đặt cái túi đeo nhỏ màu trắng xuống ghế sô pha, nhìn lướt qua tấm ảnh của anh và cô trên bàn, thở dài nói.
"Tôi không phải trẻ con dễ nghe lời anh dụ dỗ đâu! Anh ấy rõ ràng là đang muốn tránh mặt tôi, không phải sao?"
Hạ Duy cứng họng, quả thực không có "năng khiếu" diễn xuất hay nói dối gì. Lạc Kỳ sau khi cất lại quần áo vào tủ, đã bảo anh ta đưa mình đến công ty tìm Vi Vũ. Trụ sở công ty của anh ở Nam Kinh không lớn như Vô Tích, nhưng cũng có thể xem là có sức ảnh hưởng và cạnh tranh thị trường. Mọi người ở đây không ai là không biết, cô là bạn gái được anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-3-ma-cham-moi-ke/2946433/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.