Nguyên Ngải chẳng bận tâm chủ nhiệm Thu nghĩ hay làm gì, chỉ cần ông ta không gây khó dễ cho trường học thì những chuyện khác cô không thèm quan tâm.
Có thêm mấy giáo viên trong trường báo chuẩn bị nghỉ xuân, công việc ngày càng nhiều, Nguyên Ngải không còn hơi sức dư thừa để mà chú ý đến chủ nhiệm Thu.
Còn đám học trò, nhân dịp các thầy cô bận bịu, bọn trẻ cũng bận hóng drama bùng nổ trên mạng.
Một là, cô Nguyên lên hot search!
Cô Nguyên của trường bọn họ, cô giáo nhân loại vì bị sa thải mới phải tới nơi này.
Cô giáo chạy xe điện tới trường mỗi ngày, ăn cơm căn-tin, còn thường xuyên chiếm tiết thể dục để dạy văn.
Ai mà ngờ, cô chính là đại tiểu thư, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Nguyên thị. Có người chạy thể dục buổi sáng đã chụp lại được cảnh tượng ở sân bay tư nhân, đăng lên mạng.
Chỉ thấy cô Nguyên của bọn họ được một nhóm người nghênh đón trịnh trọng.
"Nghe nói đại tiểu thư muốn đi Tứ Á, cho nên Nguyên gia thay công chúa nhà mình phô trương quyền thế."
Phần bình luận xôn xao ríu rít.
Có một số người thử hỏi: "Phải phấn đấu mấy trăm năm nữa mới cưới được cô gái như vậy nhỉ?"
"Xưa nay tài phiệt chỉ liên hôn với những gia tộc xứng tầm, môn đăng hộ đối, gà rừng đừng mơ trèo cao, tỉnh lại đi."
Dù bài viết bị xóa rất nhanh, bọn học sinh trong trường liếc mắt một giây cũng đủ để nhận ra đó chính là cô Nguyên của bọn họ, bên cạnh còn có cô Ngũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/4002946/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.