Trường học mới rất đẹp, dù sao cũng từng là khuôn viên đại học, bất kể hàng cây xanh mướt hay các tiện nghi hiện đại cũng làm thầy cô phấn khích hơn cả học trò.
Chẳng mấy khi bọn họ được nhìn thấy một ngôi trường đẹp như thế, huống chi đây còn trở thành trường của họ sau này.
Lúc trước mặt học trò ai cũng cố kiềm nén, dẫu sao là giáo viên nên phải để ý hoàn cảnh, chờ tới khi học sinh dọn về ký túc xá, các thầy cô liền buông thả chính mình --
Từng hàng cây dọc theo trường học, mỗi cái cây đều cao đến tầng 4, tầng 5, đứng trên ngọn cây có thể nhìn thấy nhà xưởng phía ngoài trường.
Trường có 3 căn-tin, di chuyển từ căn -tin phía Bắc đến phía Nam mất đến 10 phút.
Phòng học được trang bị đầy đủ thiết bị đa phương tiện, phòng nhỏ ngồi được 50 người, phòng lớn hơn 200 người.
Thầy Nhiếp và thầy gấu trúc đỏ cùng nhau chạy một vòng quanh trường, tiếc là thầy Hùng, cô Ngũ bây giờ không ở đây.
Cổng trường mở ra, cô Ngũ thầy Hùng vừa lúc tới.
Thầy Nhiếp vội vọt lên: "Cô Ngũ, đi xem trường mới đi!" Chốc nữa học sinh ùa ra lại không tiện.
Cô Ngũ đáp một tiếng rồi đi cùng thầy Nhiếp, nhưng trên mặt không còn nét hào hứng lúc trước nữa, vốn dĩ cô là người mong chờ chuyện chuyển trường nhất.
"Nhân loại kia hình như không vui nhỉ?" Cá nhà táng núp sau lùm cây, nhỏ giọng nói.
Cá voi sát thủ cũng nhìn nhân loại, đám cá Thành Bắc trốn hết sau cây cối, ngoại trừ cá mập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/4002924/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.