"Hạng 1 sẽ được thưởng 1000 đồng sao?" Nguyên Ngải có chút bất ngờ.
Lúc trước không nghe nói sẽ có tiền thưởng.
Giáo viên phụ trách trả lời: "Hiệu trưởng của chúng tôi nói đây là để động viên cho bọn nhỏ tăng cường thể lực, tiếp tục thử thách bản thân."
Giáo viên phụ trách cũng rất kinh ngạc, không ngờ sẽ có tiền thưởng.
Thế nên, trường cấp III Thành Nam thu về 2800 đồng.
Đàm Việt thắng hạng mục 1500m đơn nam, tiền thưởng 1000 đồng.
Sư tử hạng hai, được 800 đồng.
Cáo Tây Tạng hạng nhất 200m nam, được 1000 đồng.
Trên đường về, ba cậu học trò vui đến nhảy chân sáo.
Trong khi đó, ở trường Thành Nam, cá voi sát thủ uể oải gục trên bàn, tưởng tượng ra một ngày rộn ràng của đồng bạn bên ngoài.
Tức đến sái quai hàm!
Đã vậy khi xe trường học trở về, cá voi sát thủ còn phải giả vờ hào hứng chạy ra đón.
"Cá voi sát thủ, có mỗi cậu là may mắn thôi đó, cậu không biết hôm nay bọn tôi phải trải qua những gì đâu!" Cá heo biển rưng rưng ôm lấy bạn mình.
Ánh mắt cá voi sát thủ vẫn đang nhìn cô Nguyên, nhân loại duy nhất ở đây.
Cá mâp trắng nói: "Đâu đâu cũng đều là người! Có lúc nhân loại đứng gần tới nỗi tôi có thể chạm vào mặt người ta luôn đó!"
Cá voi sát thủ muốn khóc: "..." Được chạm hẳn vào mặt!
Cá nhà táng: "Vậy đã là gì? Nhớ lúc chúng ta bước vào sân thể dục không, bốn phương tám hướng đều là con người, lần đầu tiên trong đời tôi thấy nhiều người như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/4002912/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.