Cô giáo Nguyên lập tức vỡ mộng, giống y như hồi nhỏ, cô siêu thích chú pikachu to lớn ngoài quảng trường, sau đó cô nhìn thấy pikachu gỡ đầu ra, bên trong là người bình thường.
Cô Nguyên nghiêm túc giảng bài trên bục, không để lộ cảm xúc trong lòng, cô chỉ lén nhìn ra ngoài sân trường, đám thanh niên trai tráng kia đột nhiên--
Chạy tán loạn khắp sân trường!
Nguyên Ngải: ".....?"
Kỳ lạ là, tất cả học sinh đều là nam, không có lấy một nữ sinh.
"Làm con gái sướng thật, không cần phải tới đây!" Cá mập trắng trốn đằng sau cây lạp mai, hậm hực nói.
Kết quả, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy cá voi sát thủ.
"Cậu trốn cái gì? Tưởng cậu không sợ con người?"
Cá voi sát thủ hùng hồn đầy lý lẽ: "Mọi người đều trốn đi, tôi không trốn thì kỳ lắm, lỡ đâu xiên bắt cá xiên trúng tôi thì sao? Nghe nói trường học này có gấu trúc, có gấu trúc ở đây thì cá voi sát thủ không còn là hàng hiếm nữa."
Trường cấp III Thành Bắc vốn dĩ định đưa ba mươi mấy học sinh đến giao lưu học tập, cuối cùng chỉ dẫn theo tám cậu tráng sĩ.
Các bạn học khác mắc chứng sợ nhân loại, dị ứng nhân loại, gặp nhân loại là xây xẩm mặt mày.
Vì vậy chỉ còn lại tám cậu tráng sĩ này.
Nhưng cũng may chỉ là tám người, cho nên ba giáo viên Thành Bắc cộng bảy giáo viên Thành Nam hợp lực lại, tiến hành hoạt động bắt cá giữa sân trường.
Chỉ tám chú cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/3682564/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.