Chủ nhiệm Khổng thở dài một hơi, cuối cùng cũng đồng ý –
"Lát nữa có bữa lẩu, ít nhất mình cũng giúp mình xả stress." Chủ nhiệm thầm than thở.
Nghe được lời này, Nguyên Ngải mới sực nhớ ra hôm nay có hẹn ăn lẩu, cô bận rộn chuyện sinh hoạt lớp quá nên quên mất.
Nguyên Ngải chạy xuống lầu, nhìn thấy Phó Trăn, lịch sự nói: "Thầy Phó, thầy Hùng nói giám đốc sở thú sẽ qua nữa."
Hôm nay hai người mới nói với nhau câu đầu tiên.
Góc bên kia, thầy Hùng, cô Ngũ, thầy Nhiếp lén lút nhìn đôi tình nhân bọn họ.
Mấy thầy cô khác không biết mối quan hệ giữa hai người, cho nên cũng không để ý nhiều.
Thầy Hùng gật gật đầu, nói nhỏ: "Hai người họ càng lúc càng ít nói chuyện với nhau ở trong trường."
"Đúng vậy, trước kia ít ra còn sẽ nói một hai câu." Cô Ngũ nói.
"Chẳng lẽ..." Cô Ngũ cùng thầy Hùng tức khắc nhìn nhau.
Thầy Nhiếp vội hỏi: "Ý hai người là bọn họ đã chia tay?"
"Không ý bọn tôi là hai người họ đã nói hết chuyện lúc ở nhà rồi."
Thầy Nhiếp nghĩ thầm, logic của hai người thế kia ai mà đoán được?
Lúc Nguyên Ngải quay trở lại, cô nhìn thấy ba cặp mắt đang ngóng trông mình.
"Có chuyện gì à?"
Cô Ngũ nói nhỏ: "Cô Nguyên, cô với thầy Phó lúc ở trường chẳng nói năng gì với nhau cả..."
Nguyên Ngải chậm chạp phát giác, hình như là thế thật.
Chủ yếu do cô bận quá, hơn nữa, hai người đã dành buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nhu-khong-biet-se-khong-bi-an-thit/3646554/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.