Âu Minh Triết nhìn Đàm Tiểu Ân, không lên tiếng, lãnh đạm nhìn cô.
Đàm Tiểu Ân bị anh nhìn chằm chằm, có chút chột dạ nói: “chú đừng nghe Lâm Vi nói bậy, em thật sự có ngủ, cũng có ăn cơm.”
Âu Minh Triết không thèm nghe cô giải thích, lạnh như băng phun ra hai chữ: “Nói dối!”
Trong mắt cô có tia máu xuất hiện, nhìn một cái liền biết hai ngày nay cô mệt mỏi tới cực điểm.
như vậy, cô còn dám nói cô có đi ngủ?
Đàm Tiểu Ân thấy Âu Minh Triết như vậy, yếu ớt cúi thấp đầu, “Đầu em đau quá.”
“…”
Dì Ngô nhìn Đàm Tiểu Ân như vậy, nói: “Tiểu Ân bị bệnh, Minh Triết cũng đừng mắng con bé nữa!”
“…”
Nhìn một cái liền viết cô đang giả bộ!
Sợ mình mắng cô ấy, cho nên giả bộ đáng thương.
Âu Minh Triết cũng lười lại càu nhàu.
Không thèm chấp nhặt cô!
Ai bảo cô là cô vợ bé nhỏ của anh chứ.
…
Bởi vì đã uống thuốc cảm, có chút buồn ngủ,cho nên Đàm Tiểu Ân ăn một ít, liền đi ngủ.
Ngủ đến hơn mười một giờ mới tỉnh lại.
Nhớ tới trên Facebook đang gió tanh mưa máu, cô lại bò dậy, mở máy vi tính ra…
Âu Minh Triết ngủ một hồi, ngẩng đầu lên, nhìn thấy người nào đó đang cắm đầu vào máy vi tính.
Nhất thời cảm thấy có chút nhức đầu, có một cô vợ cuồng việc điên cuồng sẽ có cảm giác như thế nào?
Trải qua chuyện lần này, Âu Minh Triết ý thức được một chuyện, lúc công việc thuận lợi, anh là chồng của Đàm Tiểu Ân.
Công việc một khi xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378881/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.