Chứ đừng nói phung phí tiền của anh.
Làm sao cũng không nghĩ tới, nguyên lai, ở trong mắt Hồ Tiểu Tri, mình lại hèn hạ như vậy?
…
“Tiểu Ân.” Lâm Vi lúc trở về, nhìn thấy Đàm Tiểu Ân đứng ở cửa, “cậu xong việc rồi sao?”
Đàm Tiểu Ân khắc chế tâm tình của mình, nhìn về phía Lâm Vi, “Ừm.”
Lâm Vi nói: “mình hẹn Tả Dục cùng nhau chơi game, nên tới nói với cậu một tiếng mình đi trước.”
“Được.” Đàm Tiểu Ân nói: “Hôm nay vất vả cho cậu rồi.”
Vốn là cuối tuần được nghỉ, nhưng Lâm Vi vì giúp cô, sáng sớm phải thức dậy.
“Tân hôn hạnh phúc.” Lâm Vi cười một tiếng, đẩy cửa vào trong, tạm biệt Hồ Tiểu Tri.
Rất nhanh, ba người liền cùng đi ra.
Hồ Tiểu Tri nhìn Đàm Tiểu Ân một cái, nói: “Tiểu Ân, mình về trước nhé.”
Đàm Tiểu Ân đáp một tiếng, Hồ Tiểu Tri cũng chẳng thèm nhìn lại Đàm Tiểu Ân, nhanh chóng rời đi.
Cô ta bình thường cùng Đàm Tiểu Ân thân thiết cực kì, luôn lấy lòng cô.
Nhưng mà, từ khi nhìn thấy Đàm Tiểu Ân lấy Âu Minh Triết ngồi trên xe lăn xong, thái độ của cô ta liền thêm mấy phần ghét bỏ.
Mặc dù không có biểu hiện ra, nhưng một người nếu như ghét bạn, bạn chắc cũng cảm giác được.
Đàm Tiểu Ân nhìn bóng lưng của Hồ Tiểu Tri, có một loại cảm giác trong lòng nguội lạnh.
Lâm Vi cùng Hồ Tiểu Tri cùng đi, Trương Tâm Dao đứng ở bên cạnh Đàm Tiểu Ân, ” Hồ Tiểu Tri là bạn cùng phòng của cậu sao?”
“Ừm.”
Cô vốn nghĩ, vì là bạn cùng phòng, bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378860/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.