“Cậu lo tôi gia nhập chiến đội sẽ quấy rầy cậu?” Lâm Vi cười nói: “Không nhìn ra, cậu còn rất tự luyến đấy!”
“…”
“tôi bảo đảm với cậu, nếu tôi quấy rầy cậu, cậu cứ trực tiếp đuổi tôi. Thật ra thì tôi chỉ muốn tìm việc làm thêm, điều kiện gia đình tôi cũng không khá lắm, hơn nữa, tôi rất thích trò chơi này. tôi nói cho cậu biết, tôi đứng nhất trong khu đấy.”
“Cô?” Đinh Cẩn đối với lời Lâm Vi nói tràn đầy hoài nghi.
Lâm Vi có tên trong khu, hắn không tin.
Lâm Vi nói: “cậu không tin? Nếu không chúng ta bây giờ liền đi đánh một trận, để cho cậu nhìn kỹ thuật của tôi.”
…
Vũ Minh Hân bị Âu Châu Du giáo huấn một trận, mãi mới lấy lại được tinh thần,lúc đi ra ngoài, vừa vặn gặp Lâm Vi ở bên cạnh Đinh Cẩn, hướng về phía Đinh Cẩn vừa nói vừa cười.
Đinh Cẩn không để ý tới Lâm Vi, cô ta còn có tình tiếp cận, thật là một con tiện nhân!
Nghĩ tới đây, Vũ Minh Hân giận đến nắm chặt quả đấm.
Hết lần này tới lần khác… Hôm nay người nhà họ Âu đều ở đây, cô ta lại không tiện phát tác, chỉ có thể nhịn. Trơ mắt nhìn Lâm Vi đi theo Đinh Cẩn.
Lúc trước khi Đàm Tiểu Ân trang điểm trong phòng nghỉ, Trương Tâm Dao cùng Hồ Tiểu Tri đều ở đây.
Hồ Tiểu Tri hỏi: “Lâm Vi đi đâu rồi nhỉ?”
Lúc ăn cơm, ba người bọn họ cùng ăn, kết quả ăn uống xong liền không thấy Lâm Vi.
“Không biết.” Trương Tâm Dao không có chú ý cái này, chẳng qua là cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378859/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.