Cô tiếp lời: “Tiểu Ân, mẹ cháu cũng là vì tốt cho cháu. Chỉ bất quá bà ấy ít học,tư tưởng không được toàn diện. Khoảng thời gian này mẹ cháu cũng rất lo lắng cho cháu, mỗi ngày không ăn được cũng không ngủ ngon, cháu nói chuyện với mẹ cháu một chút đi!”
Bình thường Đàm Tiểu Ân căn bản không nghe điện thoại của Bà Đàm, Bà Đàm cũng không có cách nào, mới đến tìm người thay bà ta cầu tình.
Đàm Tiểu Ân nói: “Được, cô đưa điện thoại cho mẹ cháu đi ạ”
Rất nhanh, trong điện thoại liền truyền đến giọng nói hiền lành của Bà Đàm: “Tiểu Ân, là mẹ, là mẹ đây!”
Thái độ Đàm Tiểu Ân rất là lãnh đạm: “mẹ còn nhớ mẹ là mẹ của con sao?”
Từ lần trước, bà ta như vậy đối với Âu Minh Triết, Đàm Tiểu Ân cho tới bây giờ không có cùng Bà Đàm gọi qua điện thoại.
Bà Đàm nói: “Lần trước là mẹ không tốt, là mẹ sai rồi.”
“Có lời gì mẹ cứ nói đi! Không cần phải nói những thứ này làm gì.” Đối với tính cách của mẹ mình, Đàm Tiểu Ân vẫn là rất hiểu rõ.
Mẹ của cô tâm tư lớn như cậy, tìm đủ mọi cách để làm hòa với mình, tuyệt đối không chỉ là muốn cùng chính mình nói xin lỗi đơn giản như vậy.
Bà Đàm nói: “Đây không phải là vì con sắp kết hôn rồi sao? Mẹ chỉ muốn hỏi một chút… Lễ vật đám hỏi, nhà bọn họ tính thế nào.
mình dù gì cũng là gả con gái, không có khả năng cái gì đều không lấy được đi!
Đàm Tiểu Ân nghe xong lời Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378763/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.