Chương trước
Chương sau
Đàm Tiểu Ân đưa tay cầm tới, Lý Sơn ngay cả thẻ sim đều đã giúp cô lắp sẵn
Đàm Tiểu Ân không thể làm gì khác hơn là nhận lấy.

Trong phòng kí túc xá, Hồ Tiểu Tri nhìn Vũ Minh Hân mới vừa mua điện thoại mới, rất hâm mộ, “Minh Hân, nhà cậu giàu thật đấy! Cái điện thoại này rất đắt đi!”
“Cũng bình thường thôi.” Nhìn thấy phản ứng của Hồ Tiểu Tri, trong lòng Vũ Minh Hân rất đắc ý, mặt ngoài lại làm vẻ bình tĩnh.
Hồ Tiểu Tri nói: “mình nhớ cái điện thoại kia còn rất tốt mà!”
Cô ta nhìn Hồ Tiểu Tri một cái, nói: “Nhìn quá lâu cảm thấy xấu liền đổi.”
“Lần sau không muốn nhìn nữa trực tiếp cho mình dùng là được rồi.” Hồ Tiểu Tri cười một tiếng, nửa đùa nửa thật.
Vũ Minh Hân nói: “Được.”
Hai người vừa nói chuyện vừa cười đùa, thì Đàm Tiểu Ân từ bên ngoài đi vào. Cô đeo balô, thoạt nhìn cùng bình thường không có cái gì khác, chẳng qua là trên chân một đôi giày mới đặc biệt đẹp mắt.
Vũ Minh Hân đối với mấy cái này nhãn hiệu luôn luôn rất có nghiên cứu, mà đôi giày này của Đàm Tiểu Ân, đúng lúc là đôi cô ta đang muốn mua, lại không mua nổi.
Hiện tại, đôi giày này lại bị Đàm Tiểu Ân mang ở trên chân!
Đệt!
Loại cảm giác thứ đồ mình thích bị người khác cướp mất này làm cho Vũ Minh Hân có một loại rất cảm giác không thoải mái.
Đàm Tiểu Ân nhìn xuống Lâm Vi mới vừa tỉnh ngủ, mỉm cười lên tiếng chào, sau đó đến vị trí của mình, đem balô để xuống, vừa vặn nhận được cuộc gọi đến của Âu Minh Triết.
Âu Minh Triết ở trong điện thoại hỏi: “Tới rồi sao?”
“Đến rồi.” Đàm Tiểu Ân nói.
Từ Nhà họ Âu qua tới nơi này tương đối xa một chút, theo ra ngoài đến bây giờ, hơn hai giờ.
Đàm Tiểu Ân gọi điện thoại thời điểm, ánh mắt của Vũ Minh Hân rơi vào tay Đàm Tiểu Ân,điện thoại di động mới. Cùng điện thoại di động của cô ta giống nhau như đúc, đều là Iphone mới nhất!
Đàm Tiểu Ân không phải là cùng Âu Minh Triết kết thúc rồi sao?
Cô từ đâu mà có tiền?
Lấy thu nhập của Đàm Tiểu Ân, không có khả năng mua được giày, còn mua được điện thoại di động!
Chẳng lẽ là Đinh Cẩn mua cho?
Nhất thời cảm thấy Đàm Tiểu Ân thật sự rất không biết xấu hổ!
Lại dám gạt Đinh Cẩn mua đồ cho mình.
Đàm Tiểu Ân mới vừa cúp điện thoại, chỉ nghe thấy Hồ Tiểu Tri nói: “Tiểu Ân, cậu đổi di động rồi hả?”
Trước Đàm Tiểu Ân dùng là một chiếc điện thoại cũ kĩ đã dùng được hai năm, cùng Vũ Minh Hân so với quả thực là người của hai thế giới, cộng thêm bình thường mặc quần ảo cũng rất phổ thông, làm cho Hồ Tiểu Tri cảm thấy, trong nhà Đàm Tiểu Ân không có tiền, nói cách khác là nghèo.
Nhưng giờ cô lại có thể mua được mẫu iphone mới nhất…
Nhất thời cách nhìn Đàm Tiểu Ân có chút thay đổi.
Mắt thấy Hồ Tiểu Tri lại có thể đi khen ngợi Đàm Tiểu Ân, Vũ Minh Hân có một loại cảm giác bị mất mặt, chua xót nói: “cậu nếu có thể giống như cô ta đi đào mỏ đàn ông, cậu cũng có thể a!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.