Chương trước
Chương sau
“Có chút việc, tới đây một chút.” Đàm Tiểu Ân lãnh đạm nhìn cậu ta một cái, không có cùng cậu ta giải thích nhiều, trực tiếp đi.
Vì chờ Tả Dục trở lại, Đinh Cẩn cùng đồng đội nói chuyện phiếm.
Liền nước cũng không có uống, Tả Dục từ bên ngoài trở lại, một mặt nghiêm túc ở đối diện Đinh Cẩn ngồi xuống, “cậu đoán xem tôi vừa thấy ai?”
“Ai vậy?” Ngón tay của Đinh Cẩn bấm màn hình điện thoại di động, không nhìn Tả Dục.
Tả Dục mở miệng: “Đàm Tiểu Ân. Cô ấy làm sao lại xuất hiện ở nhà cậu?”
Lần trước gặp mặt, Đinh Cẩn còn nói cùng Đàm Tiểu Ân không quen, kết quả, chỉ chớp mắt, lại ở trong nhà hắn nhìn thấy Đàm Tiểu Ân.
Đinh Cẩn ngẩng đầu lên, biểu tình nghiêm túc, “cậu làm sao còn nhớ tới cô ấy, tôi nói rồi, cậu tốt nhất đừng nên có ý đồ gì với cô ấy.”
“Cậu khẩn trương như vậy làm cái gì?” Tả Dục cười một tiếng, “hai người lúc trước học cùng một trường học, cô ấy không phải là bạn gái trước của cậu đấy chứ!”
“…” Đinh Cẩn cứng đờ.
Tả Dục vốn chỉ là tùy tiện nói một chút, nhìn Đinh Cẩn như vậy, có chút ngoài ý muốn, ” không phải bị tôi đoán trúng rồi chứ?”
“Cô ấy nếu là bạn gái trước của tôi thì làm sao có thể xuất hiện ở trong nhà tôi?” Hiện tại Đàm Tiểu Ân là mợ nhỏ của hắn, nếu như hắn lại thừa nhận Đàm Tiểu Ân là bạn gái trước, quá mất mặt!
Cho nên, Đinh Cẩn trực tiếp lựa chọn phủ nhận.
Hắn đối với Tả Dục nói: “Chẳng qua là thân thích mà thôi. Cậu đừng theo đuổi cô ấy làm gì.”
Đắc tội với cậu của hắn, sẽ không có kết quả tử tế.
Tả Dục đối với thân phận của Đàm Tiểu Ân thật tò mò: “Thân thích, thân thích gì? Em họ sao?”
“Đúng, em họ!” Đinh Cẩn cũng lười giải thích, hai chữ mợ nhỏ này, hắn không nói ra được.
Hắn trực tiếp đứng lên, đi vào phòng vệ sinh.

Đàm Tiểu Ân thả ba lô, đi xuống nhà, bà Âu đang nói chuyện với Âu Minh Triết.Âu Minh Triết lâu như vậy chưa có trở về, bà Âu gặp được, không nhịn được nói với anh.
Đàm Tiểu Ân không quấy rầy bọn họ, đi tới trên ghế sa lon dài bên cạnh Âu Minh Triết, an tĩnh ngồi xuống.
Cô vừa mới ngồi xuống, Tả Dục liền từ trên lầu đi xuống.
Nhìn thấy Đàm Tiểu Ân, nét mặt biểu lộ một nụ cười xấu xa, cậu ta cho tới bây giờ đều không phải là một người đứng đắn, nhìn cậu ta như vậy, Đàm Tiểu Ân trong lòng có một loại dự cảm xấu, thằng nhóc này muốn làm gì đây?
Bà Âu nhìn thấy Tả Dục, vội nói: “Tiểu Dục, ngồi đi.”
Mặc dù Đinh Cẩn cùng Tả Dục là bạn cùng phòng, ở trong trường học mới quen, nhưng hai nhà đã quen biết từ trước.
Cho nên, bà Âu đối với Tả Dục rất là nhiệt tình.
Tả Dục đi tới, “cháu xuống uống nước ạ.”
Bà Âu nói: “Ngồi trước đi.”
Tả Dục mặc dù không đứng đắn cho lắm, nhưng nên lễ phép thì vẫn rất lễ phép, trước cùng Âu Minh Triết chào hỏi, “cháu chào Chú Âu ạ!.”
Âu Minh Triết gật đầu sau, Tả Dục mới ở trên ghế sa lon ngồi xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.