Chẳng qua là, nhiều chỗ ngồi như vậy, cậu ta ngồi đâu không ngồi, hết lần này tới lần khác,lại ngồi ở bên cạnh Đàm Tiểu Ân đang ngồi.
Đàm Tiểu Ân: “…”
Cô hận không thể tìm một chỗ trốn đi —— vị huynh đệ này, cậu coi như muốn tìm chết, cũng đừng kéo tôi theo chứ!
Âu Minh Triết nhìn Tả Dục một cái.
Bà Âu cùng anh giới thiệu: “Đây là bạn học của Cẩn, là cháu đích tôn nhà chú Tả.”
Nhà họ Tả cũng là nhà có mặt mũi, Âu Minh Triết dĩ nhiên nghe qua tên của ông nội Tả Dục, cũng đã gặp.
Âu Minh Triết nhìn Tả Dục một cái, cái tên này dáng dấp có mấy phần giống ba cậu ta.
“Tả Dục!” Âu Minh Triết ý vị thâm trường lặp lại một cái tên của cậu ta.
Tả Dục hướng về phía Âu Minh Triết cười một tiếng, hoàn toàn không biết Âu Minh Triết những lời này là có ý gì, còn tưởng rằng Âu Minh Triết chào hỏi mình.
Người giúp việc bưng nước qua tới, để trước mặt Tả Dục, Tả Dục lên tiếng, “Cảm ơn.”
Cậu ta bưng lên, uống một hớp, ánh mắt rơi vào trên người Đàm Tiểu Ân.
Cậu ta nhìn Đàm Tiểu Ân, lộ ra vẻ mặt si mê: “thật không nghĩ tới, cậu lại là em họ Đinh Cẩn a!”
Lần trước ăn cơm, cậu ta luôn muốn hẹn Đàm Tiểu Ân, nhưng sợ hù dọa cô, lại sợ quá gấp chọc giận cô, làm cô không vui.
Bây giờ nghe nói cô là em họ Đinh Cẩn, Tả Dục cảm giác mình phảng phất có hy vọng.
Cậu ta cùng Đinh Cẩn quan hệ tốt như vậy, ông nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378748/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.