Đàm Tiểu Ân đứng ở hành lang, nhìn Lý Sơn đi vào phòng làm việc… Nhớ tới lời Lý Sơn vừa nói, cũng không nhịn được lo lắng cho Âu Minh Triết
Cô đi xuống dưới nhà, cầm một ít thức ăn, lại chạy trở lại.
Âu Minh Triết đang rót trà, liền thấy Đàm Tiểu Ân chạy trở lại, “Chú ơi.”
“Không phải là bảo em đi ăn cơm sao?” Âu Minh Triết vốn là nghĩ thừa dịp cô đi ăn cơm an tĩnh một chút, không nghĩ tới cô chạy nhanh như vậy.
Đàm Tiểu Ân nói: “Em ăn ở đây.”
Cô nói xong, cầm bát buông xuống, cô mang ba cái bát đi lên, bên trong đựng tất cả đều là đồ ăn.
Âu Minh Triết nhìn cô, bất đắc dĩ, “chỗ này của anh không phải nhà ăn?”
Đàm Tiểu Ân ngẩng đầu lên, nhìn anh một cái, “Nhưng mà em muốn ở bên cạnh chú cơ!”
“…”
” tối mai em phải trở về trường học rồi, lại không thấy được chú nữa, nên muốn ở bên cạnh chú nhiều một chút, làm sao, không thể à?” Lúc nói chuyện, cô dùng đũa gắp cái bánh bao hấp, cắn một cái.
Ăn thật ngon!
Âu Minh Triết không cách nào phản bác, cảm giác cô nói rất có lý!
Anh nhìn Đàm Tiểu Ân, chẳng qua là nhìn cô ăn thôi, mà anh cũng có cảm giác thèm ăn theo.
” Chú có muốn ăn một chút không?” Đàm Tiểu Ân nhìn anh một cái.
Âu Minh Triết nói, “tôi ăn rồi.”
“Không có gì đâu, em cũng chỉ là khách sáo hỏi thôi, những thứ này đều là của em hết.” Đàm Tiểu Ân nhìn ba bát thức ăn trước mặt, rất sợ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378746/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.