Chương trước
Chương sau
Hiện tại cũng gần 10 giờ rồi!
Đàm Tiểu Ân gật đầu, “Được, em chuẩn bị đi ngủ rồi, chú cũng đi ngủ sớm một chút.”
Bọn họ đã một tuần lễ không gặp!
Thật muốn gặp anh a!
Nhưng mà, lời nói xấu hổ như vậy, Đàm Tiểu Ân vẫn là không có mặt mũi nói ra.

Cô cúp điện thoại của Âu Minh Triết, thì nhìn tới trên điện thoại di động thông báo, Vũ Minh Hân vừa đăng ảnh mới, là ảnh cô ta mới chỉnh sửa.
Mặt chỉnh nhọn một chút, mắt chỉnh lớn hơn…
Lúc trước thấy Tô Khanh livestream, cô ta cũng làm theo.
Bây giờ ảnh của Lâm Vi nổi tiếng trên mạng, cô ta cũng muốn thử một chút.
Buổi tối, 0 giờ đêm, Lâm Vi cùng Hồ Tiểu Tri đều ngủ rồi. Đàm Tiểu Ân còn chưa ngủ, cô trong chăn, nhìn điện thoại di động, nhìn thấy ảnh Vũ Minh Hân đăng lên Face, có mấy cái bình luận:
[Mập thì mập tôi chỉ muốn ăn thịt: ai thế này?]
[Bé thỏ trắng cảu sư tử lớn: ảnh gì mà photoshop lố quá vậy!
[Ba của Lý Tiêu Dao: nhìn cái mặt là biết từng phẫu thuật thẩm mỹ, vậy mà cũng dám đăng ảnh lên đây… ]

Có một loại người như thế, cho dù ngũ quan dáng dấp không tệ, nhưng chính là không có duyên, tỷ như Vũ Minh Hân.
Đàm Tiểu Ân nhìn thấy những bình luận này, không nhịn được phì cười.
Vũ Minh Hân cũng không ngủ, tránh trong chăn nhìn bình luận, giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì Lâm Vi chỉ là bị người khác chụp trộm hai tấm hình đăng lên, lập tức nổi như cồn, mình làm thế nào cũng không nổi mà còn bị ném đá?
Nghĩ tới đây, cô ta đều sắp tức giận đến phát điên.
Vũ Minh Hân này cho tới bây giờ đều rất thích cùng người khác so sánh.
Một khi không sánh bằng, thì cô ta đâm ra tức giận.
Sáng ngày thứ hai, lúc Đàm Tiểu Ân rời giường, nhìn thấy Vũ Minh Hân một đôi vành mắt đen đặc biệt rõ ràng, giống như là ngủ không được ngon giấc, không nhịn được cười một tiếng, “Làm sao, ngủ không được ngon giấc?”
“Mắc mớ gì tới cậu?” Vũ Minh Hân hiện tại nổi giận trong bụng, nhìn Đàm Tiểu Ân cười, cũng rất không thoải mái.
Đàm Tiểu Ân nói: “Chẳng qua chỉ là bị người trên mạng mắng đôi câu, cũng không cần bận tâm a!”
“Cậu…” Vũ Minh Hân trợn mắt nhìn Đàm Tiểu Ân, không dám tin hỏi: “Làm sao cậu biết?”
“Tối hôm qua không lướt Facebook, vô tình thấy.” Đàm Tiểu Ân vô tội nói: “Những người đó miệng cũng quá độc, làm sao có thể nói như vậy!”
“Đàm Tiểu Ân.” Vũ Minh Hân trợn mắt nhìn Đàm Tiểu Ân, biết Đàm Tiểu Ân là đang chê cười cô ta, “cậu phách lối cái gì? Tôi dù thế nào cũng so với cậu tốt! Cậu xấu xí đến nỗi ngay cả mặt cũng không dám lộ ra!”
Đàm Tiểu Ân nhíu mày, cô là không dám lộ, cũng không thích ở trên mạng để cho người ta bình luận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.