Nhìn thấy Đàm Tiểu Ân chạy, Vũ Minh Hân giơ giơ lên khóe miệng, mở điện thoại di động, bắt đầu PS ảnh của mình.
Gần đây trên các confession các trường đại học lớn, đăng rất nhiều ảnh chụp của Tân sinh viên, Lâm Vi chính là một cái trong số đó.
Ăn mặc quân trang thanh tân xinh đẹp, ở trên mạng đã lấy được không ít tán dương.
Vũ Minh Hân là một kẻ có lòng hư vinh rất mạnh, cô ta tự cho là mình cũng không kém so với Lâm Vi, cho nên, đem hình của mình PS, cũng đăng lên.
Đàm Tiểu Ân rời đi ký túc xá xong, tìm một nơi không người, gọi điện thoại cho Âu Minh Triết.
Trong điện thoại, Âu Minh Triết hỏi: “Huấn luyện quân sự có mệt không?”
Đàm Tiểu Ân mặc dù rất mệt mỏi, nhưng cũng không ở trước mặt người khác than phiền, ở trước mặt anh lại không có gì cố kỵ, “Mệt lắm luôn á! Hơn nữa nóng quá, nếu không ngày mai em xin nghỉ, lười một ngày! Chú nói có được không?”
“Không được.” Âu Minh Triết là một người rất nghiêm túc, hơn nữa anh trước kia là quân nhân. Mặc dù biết huấn luyện quân sự rất khổ, cô sẽ cảm thấy rất khó chịu, nhưng vẫn là hy vọng cô phải đến rèn luyện.
Đàm Tiểu Ân không có chút nào ngoài ý muốn anh sẽ nói như vậy: “Em liền biết chú sẽ nói như thế này.”
Vừa nghiêm túc lại cứng nhắc, rõ ràng cũng không lớn hơn cô bao nhiêu, Đàm Tiểu Ân lại cảm giác mình cùng Âu Minh Triết thật sự khác nhau.
Âu Minh Triết ngồi ở trước cửa sổ, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-yeu-nghiet-cua-au-thieu/378722/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.