Lấy được quả kem yêu thích Vu Bảo lon ton về nhà, cậu cũng không để ý rằng có người đi theo mình suốt chặng đường dài.
Đợi người vào nhà, Diệp Nhất Thành ngước nhìn số nhà, phía trên còn có ghi tên chủ hộ. "Vu Đại."
Cái phòng nhỏ ở tầng hai sáng đèn rồi mới rảo bước về nhà. Vừa đi hắn vừa ngẫm nghĩ.
"Người này là ai? Tại sao lại có cảm giác quen thuộc đến như vậy?"
Đêm đó, sau khi nhìn thấy Vu Bảo. Trong giấc mơ hắn liền mơ thấy một người có dáng dấp tương tự hiện hữu trước mặt gọi hắn.
"Phu quân."
Thức tỉnh từ cơn mơ, trời cũng vừa hừng sáng. Từ nhỏ đến giờ hắn chưa bao giờ ngủ mơ, vậy mà lần đầu tiên mơ thấy lại là người con trai đó.
Hôm nay ngày đầu tiên nhận chức, Diệp Nhất Thành cũng tranh thủ đến sớm.
Bên kia Vu Bảo bị Kiều Lạc Trân chơi xấu cố ý chọt lủng bánh xe của Vu Bảo khiến cậu đang đạp trên đường được một đoạn thì không thể đi được nữa.
"Toang rồi, ngày đầu đi làm lại đến trễ. Thế nào cũng bị đuổi cho xem." Vu Bảo chán nản dắt xe. "Thế này chắc chắn sẽ bị trễ xe buýt mất."
Kiều Lạc Trân vui sướng lái xe hơi được bà Chu Vân Thu mua tặng đến công ty.
Cậu trai nhỏ kia vì muốn dấu thân phận cũng không muốn phô trương nên mới đạp xe đến bến xe buýt đi làm, nào ngờ lại bị chơi xấu. Chiêu trò thế này ở nhà họ Vu cũng thừa biết là hai mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-it-noi/3563000/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.