Thời Dũng nhanh chóng lái xe qua đón.
Anh ta lái xe vào bãi đỗ xe và quét thẻ dẫn theo Nguyễn Tri Hạ và Tư Gia Thành vào thang máy riêng của tổng giám đốc.
Trước đây Nguyễn Tri Hạ đi làm ở bên ngoài đều là công ty nhỏ, cũng không có loại thang máy riêng này. Bởi vì tòa nhà văn phòng của Nguyễn Thị được xây dựng từ rất sớm nên cũng không có thang máy riêng.
Lần đầu tiên đi loại thang máy này, Nguyễn Tri Hạ vẫn cảm thấy rất mới mẻ.
“Cậu chủ, mấy người mợ chủ tới rồi.”
Thời Dũng dẫn hai người bọn họ đến cửa văn phòng của Tư Mộ Hàn liền rời đi.
Nguyễn Tri Hạ đẩy cửa đi vào trong, thấy Tư Mộ Hàn ngồi ở sau bàn làm việc.
Anh đóng tập tài liệu trong tay lại và chuẩn bị đứng dậy.
Vừa ngẩng đầu nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ, khóe miệng anh hơi cong lên nhưng không dễ nhận ra: “Tới rồi à!”
“Vâng.” Nguyễn Tri Hạ trả lời có chút không tự nhiên, sau đó tự mình đi tới ghế sô pha bên cạnh và ngồi xuống.
Ngược lại, Tư Gia Thành cảm giác văn phòng của anh mới lạ nên hết nhìn đây lại sờ kia.
Tư Mộ Hàn đi tới phía sau Nguyễn Tri Hạ, hai tay chống ở trên lưng ghế sô pha và cúi người nghiêng đầu nhìn mặt cô, hỏi: “Muốn uống gì không?”
“Không muốn uống gì cả! Bao giờ thì anh làm xong?”
Tư Mộ Hàn giơ tay lên nhìn đồng hồ nói: “Sắp rồi.”
Vốn còn có một cuộc họp nhưng nếu Nguyễn Tri Hạ vội về thì anh có thể hoãn lại.
Đúng lúc này, thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/387580/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.