“Cô bé ngốc, chuyện của người khác mà em lại buồn như vậy là sao. Chúng ta không giúp ai cả, để tự bọn họ giải quyết. Bất kể Lệ Nghiêm lựa chọn ai, anh cũng sẽ tôn trọng, nhưng… Vết sẹo này vĩnh viễn sẽ không biến mất.”
“Đúng vậy, chúng ta cũng sẽ tôn trọng lựa chọn của anh ta, nhưng mà lựa chọn ai, bây giờ vẫn còn ầm ĩ chưa ngã ngũ, giống như vết sẹo không thể cạo sạch được.”
Hứa Minh Tâm cũng có chút cảm khái nói.
Cô cũng không khỏi vui mừng, may mà tình cảm của Cố Gia Huy rất rõ ràng, chỉ xác định duy nhất cô mà thôi.
Anh cũng thương yêu Cố Yên, nhưng vẫn có chút ngăn cách, không đến mức điên cuồng.
Anh rất lý trí, quen biết rõ tình cảm của mình, vậy là được rồi. “Về nhà đi, mệt nhọc cả ngày rồi.”
“Ừ.”
Hứa Minh Tâm gật đầu một cái, theo anh lên xe.”Cố Gia Huy, anh nói đi… Hôm chúng ta kết hôn, chắc sẽ không xuất hiện nhiều sự cố như vậy chứ? Bị bọn họ náo loạn lần này, em đâm ra sợ hãi đối với kết hôn. Trước đây khi tham gia hôn lễ của Hứa An Kỳ cùng Cố Tử Vị, em suýt mất mạng. Bây giờ tham gia hôn lễ Cố Yên, cưới hỏi không xong, chú rể còn bỏ chạy…”
“Trời ơi… Bộ vía em nặng vậy sao? Chẳng lẽ em chính là Conan trong truyền thuyết, đi tới đâu nơi đó xảy ra chuyện? Có phải tại em mang vận rủi tới, ảnh hưởng đến họ, cho nên mới…”
Hứa Minh Tâm đang miên man suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nho-cuoi-cung-em-da-lon/2967809/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.