Chương trước
Chương sau
“Cố Yên đâu rồi ạ?”

Cô thận trọng hỏi.

“Yên đã nghỉ ngơi, tôi sợ cô ấy không ngủ ngon, đặc biệt nấu chè mát an thần cho cô ấy, để cho cô ấy uống, thấy cô ấy ngủ rồi mới xuống.”

Ông cụ trầm giọng nói: “Thời gian này, hai đứa hãy vê nhà này ở đi, làm bạn với Yên một thời gian.’ “Dạ, bác trai. Bác trai, trễ lắm rồi, bác cũng đi ngủ sớm một chút đi.”

Ông cụ chống gậy, thân hình lảo đảo rời đi.

Cô gọi chú An lại, bảo chú cho ông cụ uống chè mát kia rồi hãy đi ngủ.

Chắc là, tối nay mọi người đều khó ngủ.

Hứa Minh Tâm tắm xong rất nhanh, Cố Gia Huy còn đang xử lý một vài công việc.

Cô tắm xong đi ra, nghe thấy anh còn đang họp online, trong cuộc họp anh mắng mỏ cấp dưới ở bên kia livestream tối tăm mặt mũi.

Đã trễ thế này, anh chỉ là muốn tìm người trút lửa giận mà thôi.

Đối với mình, anh không nói ra miệng, chỉ có thể mượn người khác trút giận.

Hứa Minh Tâm lặng yên không tiếng động đóng cửa lại, đợi ở phòng vệ sinh, chờ anh tắt laptop rồi mới đi ra ngoài.

“Anh xong việc rồi à?”

Cô biết còn hỏi.

Cố Gia Huy gật đầu một cái, day nhẹ huyệt thái dương.

Hứa Minh Tâm rất ngoan ngoãn tiến lên, giúp anh xoa bóp bả vai.

“Hôm nay anh cực khổ rồi.”

Anh cầm tay cô, kéo cô vào trong ngực, ôm thật chặt.

Cô vừa mới tắm xong, trên người có mùi thơm sữa tắm thoang thoảng, hỗn hợp mùi hương trên người cô ngấm vào tận từng lỗ chân lông, khiến anh muốn ngừng cũng không được.

Nghe rất an tâm.

Cô rất mềm mại, rất vừa vặn vòng ôm của anh.

Chỉ ôm như vậy, anh cảm thấy thế giới đã bình yên đến mấy phần.

Hứa Minh Tâm thấy anh như vậy, cũng hơi đau lòng. Hai tay ôm cổ anh, cô nói: “Anh này, chúng ta cũng nhìn thoáng một chút có được hay không?

Bác sĩ Lệ Nghiêm cùng Yên đều là người có lý trí, nhất định có thể xử lý thỏa đáng chuyện này. Nếu như Yên thật sự chia tay với bác sĩ Lệ Nghiêm, vậy thì anh tìm cho Yên mấy thanh niên tài giỏi đẹp trai, nhất định Yên sẽ tìm được người chồng như ý.” . truyện tiên hiệp hay

“Ừ.”

“Cho nên anh đừng tức giận nữa, có được hay không? Mấy cô bạn em nói, lúc nói tức giận, phải nhìn những thứ xinh đẹp nhiều một chút, anh nhìn em đi được không?”

Cố Gia Huy nghe thấy lời tự sướng này, không nhịn được khóe miệng cong lên.

Hứa Minh Tâm thấy anh cười, cũng thở phào nhẹ nhõm.

Một giây kế tiếp, Cố Gia Huy sấn người đến, đôi môi mỏng hạ chính xác xuống, ngậm lấy đôi môi căng mọng mời gọi của cô.

Công thành chiếm đất, căn bản không cho cô nửa cơ hội thở dốc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.