Dĩnh Nhi đứng lên đi tới trước mặt Nguyên Y, đột nhiên cô ta đưa tay nâng chiếc cằm đầy kiêu ngạo của cô lên. Hành động nhỏ của cô ta làm cho cô không tài nào đoán ra được cô ta muốn làm gì.
Nhưng xem ra với điệu bộ này của cô ta thì chắc không phải chuyện tốt lành.
" Nhan sắc của cô có thể khiến cho bất cứ tên đàn ông nào cũng thèm khát. Hèn chi hai người họ đều xem cô như báu vật "
Hóa ra nãy giờ cô ta đang ngắm nghía khuôn mặt xinh đẹp của cô.
" Muốn gây sự với tôi đúng không? "
Cô ta nở nụ cười, ánh mắt vô cùng khinh bỉ nhìn cô.
" Tôi chỉ nói sự thật thôi với nhan sắc của cô chỉ cần lên giường với mấy người là có thể kiếm được một số tiền lớn nuôi sống bản thân rồi "
Trong lòng cô phẫn nộ nhưng vẫn kiềm chế tỏ ra mình rất ổn nhìn cô ta.
" Nguyên Y tôi trước giờ không thích làm những công việc ngoài giờ. Tôi chỉ thích làm những việc ngồi không một chỗ cũng có tiền để xài,ví dụ như làm vợ của Vưu Trường Tĩnh "
Cô ta tức giận, mặt đỏ bừng lên nhào tới tát vào mặt Nguyên Y. Khuôn mặt xinh xắn in hình năm ngón tay của con hồ ly đó vừa đau lại vừa rát.
Nguyên Y liền túm lấy một mớ tóc của cô ta mà kéo ra chỗ hồ bơi sau nhà.
" Aaaaaaaa buông ra "
Cô ta càng la to thì Nguyên Y càng kéo thật mạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903117/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.