Buổi chiều hôm đó anh về nhà chẳng biết làm sao tới giờ ăn cơm mà mọi người kêu mãi mà Dĩnh Nhi chẳng chịu xuống ăn, gõ cửa mà cũng không trả lời lại làm cả nhà nháo nhào cả lên đành phải tìm cách phá cửa.
Cánh cửa mở ra cô ta nằm trên giường với tình trạng sức khỏe không ổn định. Cơ thể tiết ra rất nhiều mồ hôi làm ướt đẫm chiếc đầm ngủ.
Vưu Trường Tĩnh lo lắng chạy tới đỡ cô ta ngồi dậy.
" Dĩnh Nhi em sao vậy? "
Bỗng nhiên cô ta ngất đi.Cả nhà liền đưa cô ta vào bệnh viện.
Nhưng mà tất cả chuyện này đều nằm trong sự sắp đặt của cô ta. Lúc Nguyên Y đẩy cô ta xuống hồ bơi cô ta không lên mà cố tình ngâm mình trong đó khiến cơ thể bị cảm lạnh.
Khoảng một sau khi đó cô ta bắt đầu tỉnh dậy.
" Em không sao chứ?"
Anh ngồi kế bên giường bệnh gọt trái cây cho cô ta.
" Em bị Nguyên Y đẩy xuống hồ bơi. "
Cô ta tỏ ra tội nghiệp,rồi nước mắt cứ như thế thi nhau rơi xuống. Tài năng diễn xuất của Dĩnh Nhi nếu đi làm diễn viên thì chắc chắn sẽ đạt giải Ảnh Hậu.
" Tại sao cô ấy lại phải làm vậy? "
Thật sự anh không tin vào những gì cô ta vừa nói. Mặc dù Nguyên Y là một người không thục nữ,dịu dàng như các cô gái khác nhưng anh tin cô không phải là người ngang ngược như vậy.
" Cô ấy không muốn cho em ở lại nhà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903118/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.