Mặt trời vừa lên Hà Kỳ Nam liền thức dậy. Cả đêm ngủ ở chỗ lạ khiến anh ta khó có thể ngủ ngon.
Anh ta bận chiếc áo khoác vào vô thức lại nhìn nữ nhân đang nằm ngủ ở giường đối diện.
Dáng ngủ hơi lạ đã vậy ở khóe miệng còn dính nước miếng ke. Rồi lại nhìn xuống chiếc váy ngủ mỏng manh, đôi chân trắng nõn nà làm người ta khó mà kiềm lòng. Tự nhiên anh ta nuốt nước miếng trong lòng lại cảm thấy hối tiếc tại sao đêm qua không làm gì cô ta.
" Phụ nữ thật đáng sợ, phụ nữ đẹp còn đáng sợ hơn. Mình suy nghĩ như vậy thật là không xứng đáng với tấm chân tình của Nguyên Y dành cho mình "
Người gì mà tự luyến dễ sợ. Không biết từ khi nào mà anh ta tự tin cho rằng Nguyên Y thích anh ta nữa.
Anh ta đứng dậy đi tới phòng ngủ của cặp vợ chồng làm loạn la hét um sùm
" Nguyên Y dậy đi trời sáng rồi! "
Hà Kỳ Nam la lối làm cho cô tỉnh giấc.
Cô nhìn nam nhân bên cạnh. Rồi chạm nhẹ vào chiếc mũi cao cao của anh, chạm nhẹ vào hàng chân mày rậm và đôi môi mỏng.
" Cũng rất đẹp "
Đột nhiên Vưu Trường Tĩnh mở mắt ra nhìn cô làm cho mặt cô đỏ lên.
" Anh.. Không nghe gì.. đúng không?"
Anh nhìn cô rồi lắc đầu.
" Không nghe gì cả! "
Sau đó tự nhiên anh đặt tay lên eo cô.
Hôn nhẹ lên má cô. Nguyên Y bối rối đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nham-phong-len-nham-giuong/1903116/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.