Chu Thiến không quay đầu, cô đi tiếp nhưng một giọt nước mắt bất tri bất giác rơi xuống.
Về nhà, Tiểu Mạt từ nhà tắm đi ra, thấy Chu Thiến thìquan tâm hỏi:
– Thế nào? Anh ta không làm khó cậu chứ.
Chu Thiến lắc đầu, không nói gì. Tiểu Mạt thấy sắc mặt cô không tốt thì cũng biết lòng cô không vui nhưng cũng không tiện mở miệng hỏi. Dù sao đây là việc riêng của cô, nếu cô ấy muốn nói thì tự nhiên sẽ nói. Tiểu Mạt nghĩ tìm đề tài khác để khiến Chu Thiến chú ý, vừa lau tóc vừa nói:
– Cậu biết không? May mà bọn mình không ở kí túc xá trường. Nghe Lý San nói, bọn họ mấy chục người chỉ có 3 nhà vệ sinh, lúc tắm còn phải xếp hàng. Có người để tiết kiệm thời gian còn phải tắm chung. May mà chúng mình không bị như thế
Tiểu Mạt huýt sáo:
– Có thể ở riêng thật sự thoải mái quá.
Chu Thiến cười cười, gật gật đầu, trong lòng lại suy nghĩ, quả thật không thể để Tiểu Mạt chịu khổ cùng mình, thôi cứ chờ tìm được chỗ khác rồi nói.
Chu Thiến nói:
– Ngủ sớm đi, chiều mai còn thi, phải chuẩn bị tốt đấy.
Chiều hôm sau chính là bài kiểm tra đầu tiên. Nội dung là muốn học sinh phác họa theo chủ đề, sau đó sẽ có thầy giáo đi đến hỏi riêng mỗi người về lý thuyết.
Khi hỏi Chu Thiến thì chỉ là hai vấn đề đơn giản, một là yếu tố cơ bản của phác họa, hai là tỉ lệ vàng của khuôn mặt người. Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nha-hao-mon/4799449/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.