🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đào hoa kết, lưỡng tình tương duyệt, giao hảo tâm đầu



Ám tiễn tiêu, Thanh Dực nguy nan, duyên cầu bất hảo.



Đồ Sơn.



Trải qua mấy trăm năm lưu giữ, thứ tồn tại ở Đồ Sơn không chỉ có linh khí trời đất mà còn là lời nhắc nhở về cấm địa, nơi bất khả xâm phạm.



Hoàng hôn buông dài dưới tán tùng lơ lửng, thả nhẹ vài giọt đỏ ửng nơi chân trời xa tít, Đồ Sơn trong tưởng tượng của nhiều người chính là nơi non nước hữu tình, rừng vàng núi bạc, nơi ngập tiếng chim ca, tràn hoa khoe sắc, chỉ có nhóm người Chu Linh là biết, mặt trái của Đồ Sơn còn đáng sợ hơn Băng Thanh Cốc rất nhiều.



- Kia là.. kia là thứ gì vậy.



Cái bóng trắng vụt qua nhanh hơn cái chớp mắt, hành bộ quét một vòng tròn lớn cuốn theo tất cả lá khô và cỏ dại, tốc độ cùng sự chuẩn xác khiến Chu Linh rợn tóc gáy. Vị bạch y nhân đó dừng lại, quay lưng về phía bọn họ, Chu Linh giữ lấy bả vai Lệ Ân Đình, giật cô lùi về sau lưng mình, mắt cẩn trọng dò xét, cố trấn an bản thân, lên tiếng:



- Xin.. hỏi.. tiền bối, người cũng đi lạc vào đây sao?



Một thân bạch y cao lớn, thông thái, trông qua thần sắc thì biết không phải kẻ tầm thường, Chu Linh lùi lại vài bước, hai tay thủ hờ, toàn thân rơi vào căng thẳng.



- Các ngươi.. làm gì ở đây?



Chu Linh hơi thả lỏng người, ôm quyền đáp:



- Tiền bối, vạn bối cùng mấy người bạn đi hái

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ngua-thao-nguyen/2901470/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vó Ngựa Thảo Nguyên
Chương 15: Lễ hội
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.