🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thẩm Nhất Phàn lại đi về phía tôi.



Lưng tôi lạnh toát, cảm thấy anh còn đáng sợ hơn cả lần trước.



Anh bế tôi xuống nhưng không đặt tôi xuống đất, cứ bế tôi mà đi như vậy.



Tôi rất ngại: "Thẩm Nhất Phàn, em chỉ bị tát một bên má, không bị thương ở chân, em tự đi được."



"Im." Thẩm Nhất Phàn quắc mắt nhìn tôi, ánh mắt đúng kiểu thất vọng não nề.



Tôi: "..."







*



Trong phòng y tế.



Thẩm Nhất Phàn nhận lấy thuốc mỡ từ cô y tế, tự bôi thuốc giảm sưng cho tôi.



Tôi không dám, chìa tay bảo: "Em tự bôi được."



"Ngồi yên, đừng lộn xộn!" Anh trừng mắt, trông anh còn nghiêm túc hơn cả bố tôi.



Tôi sợ hãi, không còn sự lựa chọn nào khác ngoài ngồi im, không dám động đậy.



Trong khi bôi thuốc, mặt của Thẩm Nhất Phàn kề rất gần tôi. Anh chau mày, căng cơ mặt nhưng vẫn rất đẹp trai.



Gương mặt điển trai như tác phẩm nghệ thuật xuất sắc đối lập rõ ràng với tính cách dữ dằn.



Nhưng mà, tại sao người như Thẩm Nhất Phàn lại dạy dỗ hội Vương Manh Manh hộ tôi, mà giờ còn bôi thuốc cho tôi nữa?



Anh coi tôi là gì?



Lẽ nào đúng là anh muốn biến tôi thành một cái thuyền để đạp?



Đối với đầu gấu ngang ngược như Thẩm Nhất Phàn, một chân đạp hai thuyền có khi là chuyện quá đỗi bình thường. Nhưng tôi có nguyên tắc sống riêng, kể cả anh có là đầu gấu đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không bao giờ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-mong-ve-anh-nguoi-yeu/2902378/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.