Trên đường Thẩm Nhất Phàn đưa tôi về nhà, tôi ngồi trong xe anh mà như ngồi trên đống lửa, như đứng trên đống than, như bị đâm vào lưng, như bị nghẹn ứ ở cuống họng!
Bởi vì tôi đã hiểu hết mọi điều.
Khi nãy tôi bày tỏ quan điểm của mình trong phòng y tế, Thẩm Nhất Phàn coi tôi đã bạn gái đã tưởng tôi ghen, nên mới cấm anh thân thiết với cô gái khác.
Ngại chết đi được!
Tôi muốn giải thích nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Chuyện anh coi tôi là bạn gái còn làm tôi bối rối hơn cả chuyện anh muốn biến tôi thành người thứ ba!
Chiếc xe phanh gấp kéo tôi thoát khỏi dòng suy nghĩ, tôi nhìn ra ngoài, nhận thấy đã đến nhà mình.
"... Cảm ơn anh đã đưa em về."
Tôi tự giác tháo dây an toàn, đang định mở cửa đi xuống thì...
"Ai cho em xuống?"
Thẩm Nhất Phàn cất giọng lạnh tanh, vẫn là giọng điệu bá đạo ấy.
Tôi khựng tay, ngoảnh lại hỏi: "Dạ? Còn có việc gì ạ?"
Thẩm Nhất Phàn rướn người sang, đẩy kính của tôi lên đầu. Tôi không nghe thấy câu trả lời của anh mà chỉ thấy tầm mắt mơ hồ.
Cái gáy bị bàn tay dày nắm trọn, đẩy đầu về phía trước!
Tôi không nhìn rõ cái gì, chỉ cảm giác anh áp sát tôi, vô cùng gần. Tiếp theo đó là bờ môi mềm mại, tôi cứ như đang ăn kẹo.
Nụ hôn bất ngờ làm tôi sửng sốt, sợ hãi cựa quậy khiến chiếc kính rơi xuống đập vào mũi anh.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-mong-ve-anh-nguoi-yeu/2902376/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.