Châu Khiêm rất thích giữ chức người thuyết minh, anh ta cười tít mắt: "Nhất Phàn nhà bọn anh chưa bao giờ đánh con gái, nhưng hôm nay các em động vào người của cậu ấy, tha cho là chuyện không thể! Thế nên nếu các em có người yêu thì gọi người yêu đến đây ăn đòn hộ, không có thì gọi bố các em đến đỡ hộ!"
Hả?
Các cô gái sợ hãi, hoảng hốt nhìn nhau...
Họ cũng có nghe tin đồn về khả năng đánh đấm đáng sợ của Thẩm Nhất Phàn!
"Em, em có người yêu!"
Vương Manh Manh là người đầu tiên giơ tay, cô ta đưa mắt nhìn thẳng vào Triển Bằng: "A Bằng, anh hứa sẽ bảo vệ em mà, đúng không?"
Tôi nhăn mặt, khinh thường dáng vẻ của Vương Manh Manh.
Mới đó cô ta còn chê người ta là chân chó, giờ lại nhận anh ta là người yêu, muốn anh ta ăn đòn hộ?
Vương Manh Manh đúng là cái loại không ra gì!
Về phía Triển Bằng, nữ thần theo đuổi hai năm trời đột nhiên chấp nhận khiến anh ta không biết nên vui hay nên lo lắng cho số phận của mình. Anh ta cười hỏi Thẩm Nhất Phàn: "Nhất Phàn, dựa vào tình anh em của chúng ta, có phải tao là ngoại lệ không! Mày sẽ không đánh với tao, đúng không?"
Thẩm Nhất Phàn đút hai tay trong túi quần, đúng thật là không đánh anh ta nhưng chỉ nhấc cái chân dài đạp vào mông Triển Bằng!
"Ngoại lệ cái đầu mày! Mắt mũi thế nào lại đi thích loại con gái này!"
Triển Bằng hét lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-mong-ve-anh-nguoi-yeu/2902380/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.