Bạch Tiểu Sao ngồi trong thư phòng đánh máy, Hoàng Diệu Sư và Đậu Đậu ở ngoài phòng ngủ.
Lâm Hán Huy ở phòng khách xem tivi, nghĩ đến trong phòng có một mỹ nam nằm đó, trong lòng tự nhiên thấy khó chịu. Mắt nhìn tivi, nhưng tai thì lại hướng về thanh âm đùa giỡn của Hoàng Diệu Sư với Đậu Đậu. Chỉ tiếc là tiếng quá nhỏ, hoàn toàn không nghe ra hai người nói cái gì.
Nhịn không được, bèn đứng dậy đi vào phòng ngủ.
Hoàng Diệu Sư và Đậu Đậu ngừng nói, ngẩng đầu nhìn Lâm Hán Huy bước vào.
“Lâm tiên sinh.” – Hoàng Diệu Sư nhẹ nhàng khách khí cười, bắt chuyện.
“Tôi…..tôi vào xem anh có khá hơn không.” – Thấy nụ cười mê người của Hoàng Diệu Sư, chú nai con Lâm Hán Huy hơi hoảng loạn, nói cũng ấp úng.
“Cũng nhờ có cậu.” – Hoàng Diệu Sư cười nhẹ nhàng.
Đậu Đậu quan sát Lâm Hán Huy từ trên xuống dưới, quay đầu kéo tay Hoàng Diệu Sư: “Bố à, chúng ta về nhà thôi.”
Hoàng Diệu Sư vỗ vỗ đầu Đậu Đậu: “Được, trước tiên con dọn chén đi cho bố đã.”
“Vâng ạ.” – Đậu Đậu gật đầu, cầm chiếc bát ở tủ đầu giường chạy đến phòng bếp, để vào chậu rửa, rồi lại chạy về.
Hoàng Diệu Sư xuống giường, nhìn Lâm Hán Huy mỉm cười nói: “Tôi dẫn Đậu Đậu về trước nhé, hôm nay thực sự cảm ơn cậu nhiều lắm.”
“Đâu có.” – Lâm Hán Huy khách khí nói – “Nên giúp đỡ nhau mà.”
Hoàng Diệu Sư cười nhạt một chút, mặt ngoài vẫn là khách khí nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-moi-cua-bo-o-nha-doi-dien/2847826/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.