“Cô có biết lão già đó tên gì không?” Tôi thở dốc hỏi.
“Tôi chỉ biết dưới khóe mắt phải của ông ta có nốt ruồi, không biết ông ta tên gì? Ma nữ đáp.
Nghe vậy, trái tim tôi run lên, sống lưng cảm thấy lạnh buốt, như rơi xuống hầm băng. Dưới khóe mắt
phải của sự phụ có một nốt ruồi...
Chẳng lẽ tất cả là do sự phụ sắp đặt? Tại sao? Tôi càng ngày càng cảm thấy bất an. Nếu tất cả đều là do
sự phụ sắp đặt thì dụng ý của ông ta...
Tôi không nhịn được khẽ run lên, trái tim lạnh buốt. Ông ta đang nghi ngờ tôi! Nếu tôi chỉ dùng mấy thứ
mà ông ta chỉ bảo đối phó với ma nữ này thì hơi khó, một khi ma nữ phát cuồng, tôi cùng lắm chỉ có thể tự
bảo vệ mình mà thôi, không thể tiêu diệt được cô ta. Còn nếu tôi thật sự dùng lá bùa thâm ảo kia giết con
ma nữ này, sau đó lại gọi điện báo với sự phụ là đã thu phục thì hậu quả...
Tôi không dám suy nghĩ hậu quả! Tuy nhiên tôi phỏng đoán chắc lúc đó mình sẽ không khá hơn Giang
Hàn là bao.
Thi thể của cô chôn ở đâu? Để tôi xem ông ta đã làm trò gì? Tôi miễn cưỡng bình tĩnh lại, đen mặt nhìn
ma nữ: “Tốt nhất cô hãy thành thật một chút, vừa rồi cô cũng chứng kiến thủ đoạn của tôi rồi đấy, đừng có
đùa giỡn với tôi.”
Ma nữ sợ hãi nhìn tôi, chỉ lên trần nhà phòng khách, cẩn thận nói: “Chỗ đó giấu một phần, trong phòng
ngủ chính cũng có một phần.”
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ma-that-dep-an-mang-dem-tan-hon/1702771/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.