Từ nửa năm qua, tôi chưa bao giờ nhắc tới bất cứ chuyện gì trong nhật ký trước mặt sư phụ. Một ít phù
văn chú pháp trong nhật ký đều đã khắc sâu trong đầu tôi. Những thứ mà Giang Hàn với sự phụ dạy cho tôi
giống như chìa khóa mở ra kho báu, mà thứ ghi chép trong nhật ký chính là kho báu lớn.
Tôi biết chắc chắn sư phụ cũng am hiểu phù văn ghi chép trong nhật ký, nhưng ông ta chưa từng đề cập
trước mặt tôi. Đối mặt với con ma nữ kia, chỉ dựa vào những thứ mà sự phụ dạy tôi thì chắc là hơi khó. Để
bảo đảm an toàn, tôi vẫn chuẩn bị quân bài chưa lật thì tốt hơn.
Có điều hình như tôi đánh giá cao năng lực của mình. Phù văn này thực sự quá thâm ảo, thường xuyên vẽ đến một nửa thì tay run lên, sau đó một lá bùa bị vứt đi.
Tôi còn không tin mình không làm được! Tôi nổi tính bướng, dốc hết sức đối phó với phù văn này, tập
trung tinh thần, chăm chú hết sức...
Hơn một tiếng sau, bên chân tôi xuất hiện một đống lá bùa vàng bị bỏ đi, nhưng đến tẩm cuối cùng, rốt
cuộc cũng hoàn thành. Tôi rất mệt, nhưng khi thấy lá bùa đã hoàn thành, tôi vẫn rất hài lòng, đáng giá.
Thu dọn hết đồ đạc trên bàn, tinh thần của tôi bị tiêu hao không ít, tôi nằm trên giường bắt đầu nghỉ ngơi.
Đến buổi chiều, ông chủ Vương đến tìm tôi, tôi cũng đã nghỉ ngơi đầy đủ, tinh thần sung túc.
Lại trở về khu chung cư Gia Viên Thuận Hòa, ông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ma-that-dep-an-mang-dem-tan-hon/1702770/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.