Về chuyện nhận nuôi Phúc Bảo, tôi đã tuyên bố chắc nịch là tôi không đồng ý. Tôi cũng nói rõ quan điểm với Thế Nam, tôi nói nếu như anh ta không giải quyết được thì tôi sẽ tự mình đứng ra giải quyết. Mặc dù đã nghe rõ những gì tôi nói nhưng Thế Nam lại chẳng lên tiếng nói năng gì, anh ta chỉ trầm mặc nhìn tôi, một chữ cũng chẳng buồn bình luận.
Mặc kệ anh ta muốn giải quyết ra sao, dù là ở kiếp trước hay ở kiếp này thì tôi cũng nhất quyết sống c-h-ế-t không đồng ý nhận nuôi con của người khác. Bất quá thì nảy sinh mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu vậy, thế còn đỡ hơn là bị Hà Viên ghim rút rồi âm mưu giành lại con trai. Chỉ nghĩ đến thôi đã thấy đau đầu lắm rồi!
*
Sáng sớm, mẹ tôi đã gọi điện bảo ông nội muốn tôi về ăn bữa cơm. Sẵn tiện hôm nay tôi cũng không có việc gì làm, rảnh rỗi nên tôi tranh thủ về sớm một chút, cũng là về thăm nhà.
Sau khi về nhà tôi mới biết là chút nữa vợ chồng Kim Ngọc cũng trở về cùng ăn cơm. Có vẻ như ông nội đã lâu không gặp mặt con cháu, đây là nhớ nhung nên gọi cả về, cứ như mở cuộc họp gia đình vậy.
Nói chuyện với mẹ được vài câu, tôi liền đi tìm ông nội, biết ông giờ này thường hay ở trong vườn trồng cây tỉa hoa, tôi mới hướng ra vườn mà đi tới. Mà đúng như tôi dự đoán, ông nội lúc này đang ở trong vườn. Nhưng chẳng qua là ông không có trồng cây mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-lon-tro-ve/2578181/chuong-8.html