Hơi thở va chạm vào nhau, cùng hoà quyện. Môi anh chạm lấy đôi môi mềm mại ngọt ngào của cô. Nhẹ nhàng day dứt, bàn tay để trên vai lúc giờ khẽ nắm chặt lấy kéo sát cô về phía mình.
Thượng Quan Dao đưa tay choàng qua cổ của anh hôn đáp trả. Môi lưỡi quấn quýt, anh từ nhẹ nhàng đến mãnh liệt như muốn mút hết tinh hoa ngọt ngào.
Bàn tay không an phận di chuyển đến nút thắt áo của cô, thành thục rút ra.
“Được chứ?” – Giọng nói khản đặc, mị hoặc của anh lọt qua khe hở, môi vẫn chưa chịu buông tha cho cô khiến quả anh đào đã trở nên chín mộng, thấy đầu nhỏ của cô khẽ gật theo bản năng, anh liền tiếp tục.
“Hừm... thành thạo như vậy.” - Anh di chuyển môi xuống cổ cô, mỗi nơi đi qua đều để lại dấu ấn ái muội. Cô nhẹ nhàng cười trêu.
“Em vẫn luôn quan sát, nghiên cứu làm như thế nào để gỡ bộ đồ đáng ghét này trên nguòi chị xuống.” – Thì thầm, thổi hơi bên vành tai mẫn cảm.
“Ưm...” – Cô khẽ rùng mình, thân thể mềm nhũn như không xương ngã vào lòng anh.
Một bên tay đã tìm đến đôi gò bồng mềm mại, quyến rũ...
Cả hai thoát y nhanh chóng, thân hình trần như nhộng ôm chặt lấy nhau. Tôn Bách ra vào mãnh liệt khiến người cứng rắn như Thượng Quan Dao cũng phải rên rỉ không thôi.
“Ưm...” – Thân hình đầy đặn, săn chắc run lên theo từng lượt luân chuyển của anh.
“Tôn Bách...” – Cô ôm lấy cổ anh khẽ nỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-la-quan-nhan/2778731/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.