Nghe thế, Tân Hoài An nghi ngờ nhìn về phía anh, mang theo sự tìm tòi.
Chử Chấn Phong không nói ra dự định mà chần chừ một lúc, như có điều suy nghĩ mà hỏi: “Nếu không có sự đe dọa của Hàn Lệ Thu, chính cô có từng nghĩ sẽ đưa Thiên Nam về nhà họ Chử, làm mợ chủ nhà họ Chử không?”
“Không”
Tân Hoài An trả l thú với chuyện này.”
Có được câu trả lời, sắc mặt Chử Chấn Phong chưa thay đổi, ánh mắt lại trở nên phức tạp trong phút chốc.
“Tôi biết rồi” Anh trầm giọng nói.
“Bây giờ cậu chủ Chử có thể nói thẳng là định xử lý mẹ con chúng tôi thế nào không?”
gần như không suy nghĩ gì: “Tôi không có hứng Chử Chấn Phong không vòng vo với cô nữa, ánh sáng lóe lên trong mắt, nói: “Thiên Nam không thể quay về nhà họ Chử”
“Nó là con trai của anh, anh không chấp nhận nó ư?” Tân Hoài An giận dữ.
Chẳng lẽ anh muốn để mẹ con bọn họ chết trong tay Hàn Lệ Thu sao?
“Tôi có sắp xếp khác cho hai người, đảm bảo Hàn Lệ Thu không tìm thấy: Tân Hoài An ngây người, nhất thời không thể suy nghĩ được gì.
Ý nghĩa câu nói này của anh, dường như là muốn… bảo vệ sự an toàn của cô và Thiên Nam.
Chử Chấn Phong tốt bụng như thế sao?
Tân Hoài An vô ý thức nghĩ đến ba năm trước bị anh phái người ám sát, trong lòng sinh cảnh giác.
Lời của người đàn ông này không thể tin.
Có lẽ anh cố ý nói như thế, sau lưng lại có dự định khác, im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-tai/1164858/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.