Doãn Y Nhi đi đến gần cửa sổ nhà tắm, cô nhón chân bắt lấy con bướm đang vùng vẫy đập cánh tìm chỗ ra. Doãn Y Nhi nhìn con bướm với đôi cánh bị sứt mẻ do đập mạnh vào thành cửa sổ rồi lại sờ lên vết thương trên đầu mình, cười nhạt:
- Đều đáng thương như nhau nhỉ…
Rồi Doãn Y Nhi nhón người đưa tay ra cửa sổ để giúp con bướm bay ra ngoài. Doãn Y Nhi nhìn con bướm nhẹ nhàng bay dưới nắng, tuy đôi cánh đã không còn nguyên vẹn nhưng lại rất tự do. Cứ một mình vùng vẫy chỉ khiến bản thân thương tổn, nên Doãn Y Nhi đã suy nghĩ:
- Đúng vậy! Mình cần ai đó giúp đỡ. Một ai đó lớn mạnh hơn nhà họ Hạ…Ai nhỉ? Ai mới được đây…?
Rồi một cái tên bỗng xuất hiện trong đầu Doãn Y Nhi. Cô mỉm cười, ánh mắt đã có thần sắc hơn:
- Đúng rồi nhỉ! Mình đã hứa với người đó rồi mà…nên là…phải đi gặp thôi…
...****************...
Doãn Y Nhi bước ra từ nhà tắm thì thấy Hạ Cường đang ngồi trên ghế đợi cô. Doãn Y Nhi phớt lờ sự hiện diện của anh. Cô đi đến chỗ bàn trang điểm, mở các ngăn tủ tìm kiếm thứ gì đó. Hạ Cường không nhịn được liền lên tiếng:
- Em đang tìm cái gì vậy?
- Máy sấy.
Doãn Y Nhi vừa lục lọi vừa đáp một cách bình thản. Hạ Cường nhìn mái tóc ướt vẫn đang nhỏ nước của Doãn Y Nhi, nói:
- Đừng tìm nữa! Đã lâu rồi em không sử dụng phòng nên các đồ vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-chiem-huu-co-vo-100-van-te-cua-nguy-tong/2854598/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.