🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Doãn Y Nhi đi đến phòng bếp để uống nước thì tình cờ ngang qua phòng khách. Cô đi đến chỗ bàn, cầm điều khiển và bấm mở tivi. Những ngày qua bị nhốt và không được sử dụng điện thoại nên Doãn Y Nhi cảm thấy có chút nhàm chán. Cô liên tục chuyển kênh nhưng vẫn không tìm thấy được chương trình mà bản thân yêu thích. Đột nhiên, một hình bóng quen thuộc xuất hiện khiến Doãn Y Nhi chững lại.



Hàn Cảnh Thiên trong bộ vest trắng đang kéo violon trên sân khấu ngập ánh đèn rực rỡ. Doãn Y Nhi bất giác mỉm cười, ánh mắt len lỏi chút niềm vui nho nhỏ.



- Hoá ra anh ấy là nghệ sĩ violon. Thật hợp với anh ấy!



Doãn Y Nhi đặt điều khiển xuống bàn, đi đến gần màn hình hơn:



- Nhưng sao trông anh ấy lại buồn đến như vậy nhỉ? Vì giai điệu của bản nhạc sao?



Màn hình tivi đột nhiên tắt tối đen. Doãn Y Nhi giật mình quay lại thì nhìn thấy Hạ Cường trên tay đang cầm điều khiển. Hạ Cường lạnh lùng nhìn Doãn Y Nhi, nói:



- Anh đã nói em không được đi lung tung rồi mà.



- Em chỉ xuống để tìm nước uống thôi.



- Vậy sao em không đi uống nước đi mà lại đứng đây?



- Vì thấy chán nên em chỉ muốn xem tivi một chút. Sao hả? Nhốt em ở đây còn chưa đủ. Bây giờ đến xem tivi cũng không được luôn sao?



Doãn Y Nhi chất vấn Hạ Cường. Nhưng Hạ Cường không quan tâm đến điều đó, cảm giác ghen tuông xâm chiếm tâm trí anh.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-chiem-huu-co-vo-100-van-te-cua-nguy-tong/2854596/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vô Hạn Chiếm Hữu: Cô Vợ 100 Vạn Tệ Của Nguỵ Tổng
Chương 15: Điểm lợi trong bất lợi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.